Nguyễn Trúc Tiên uống nốt ngụm cà phê cuối cùng trong cốc.
Trước khi đến đây cô có rất nhiều lời muốn nói với Lương Mộc Thu, về chuyện Sầm Nam ở nước ngoài 7 năm qua, về bố mẹ anh, về nhà thờ mà anh từ bị giam hãm.
Nhưng bây giờ khi thật sự ngồi mặt đối mặt, cô mới phát hiện ra nói bất cứ điều gì cũng có vẻ quá dư thừa.
Lương Mộc Thu ngồi đối diện lau khoé mắt, đến tận giờ cậu vẫn miễn cưỡng duy trì bình tĩnh, lúc ngước mắt lên tuy hốc mắt có chút đỏ nhưng vẻ mặt lại không quá chật vật, chỉ có sự lạnh lẽo không nói nên lời.
“Họ có đưa gì cho tôi không,” Cậu hỏi, “Chỉ cái hộp này thôi ư?”
Nguyễn Trúc Tiên gật đầu, cô đẩy cái hộp sang phía Lương Mộc Thu rồi châm chước nói, “Vòng tay của cậu là lúc họ cãi nhau với Sầm Nam, bác trai khi đó thiếu chút nữa đã đâm Sầm Nam bị thương, vừa hay chiếc vòng tay này để trong túi áo cậu ấy nên mới thay đổi góc độ.”
Rất nhiều năm sau đó có đôi khi cô cũng mê tín nghĩ rằng, có phải Lương Mộc Thu đã âm thầm bảo vệ Sầm Nam trong bóng tối hay không.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play