Giấc này họ ngủ rất say.
Mặc dù Sầm Nam hận không thể ăn sạch Lương Mộc Thu, nhưng anh lại chỉ như đang mút một viên kẹo, đến mức ngay cả đầu ngón tay cũng không buông tha.
Căn phòng vẫn còn tối tăm, rèm cửa sổ thật dày che đi ánh nắng, dù bên ngoài rõ ràng trời đã sáng choang nhưng ánh mặt trời lại không thể xuyên qua tấm rèm được, giống như một hòn đảo cô độc cách biệt với thế giới bên ngoài.
Sầm Nam tỉnh lại trước, mượn chút ánh đèn yếu ớt ngắm nhìn Lương Mộc Thu.
Áo ngủ trên người cậu đã sớm bị phanh ra đến không còn hình dạng, áo vốn màu lam đậm bị nhăn nhúm nhàu nát, lộ ra hơn nửa lưng và đầu vai, làn da trắng ngọc lấm chấm vài vết hôn đỏ thẫm như hoa hồng nở trong tuyết.
Sầm Nam nhìn mà lòng thấy hơi ngứa ngáy.
Anh đưa tay khẽ vuốt tóc Lương Mộc Thu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT