Quá 9h, phần lớn mọi người đều đã vào trong lều, có người quấn chăn ngắm sao trời, cũng có người túm năm tụm ba chơi game đánh bài.
Lương Mộc Thu cũng quấn chăn ngắm sao, cậu ngồi ở cửa lều trại, gần như cả người cậu đều nhoài ra để ngắm nhìn xung quanh.
Cậu châm một điếu thuốc, nói chuyện phiếm với Sầm Nam: “Ở quê tôi cũng có thể ngắm sao trời giống thế này.”
Khi còn bé, cậu không ở Tân Thành mà trước khi học tiểu học thì cậu với mẹ ở quê nhà bà ngoại. Nơi đó là một thị trấn nhỏ không được tính là phồn hoa, thậm chí còn có chút lạc hậu, nhưng hàng xóm khu ấy lại rất thân thiết. Bánh gạo của cửa hàng bên cạnh rất ngon, buổi tối họ sẽ ngồi trong sân hóng mát, ngẩng đầu lên là có thể ngắm nhìn trời sao giống như lúc này.
Cậu nói, “Vào mùa này, luống hành trong sân nhà tôi sẽ mọc chồi mới, bà tôi rất thích nấu món trứng xào hành, nhưng khi còn nhỏ tôi lại không thể chịu nổi mùi vị ấy.”
Giờ cậu lớn rồi thì lại rất khó được nếm lại món ăn đó nữa. Bà ngoại đã lớn tuổi, cả cậu và mẹ đều không cho bà nấu cơm mà mời một bảo mẫu đến, bà chỉ cần vui vẻ đi chơi bài dạo phố là được.
Sầm Nam biết trong lòng cậu nhớ nhà, lại biết Lương Mộc Thu da mặt mỏng không muốn bị vạch trần nên chỉ nói, “Nếu em muốn ăn, anh biết một nhà hàng nấu đồ ăn đặt riêng, anh có thể dẫn em đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play