Lương Mộc Thu nhìn chằm chằm vết sẹo kia, chẳng biết diễn tả tâm trạng của mình thế nào. Một vết sẹo cũ lâu năm đã sớm khép vảy, tuy nhìn có vẻ dữ dằn nhưng cũng không đến mức muốn mạng, ít nhất Sầm Nam vẫn còn nguyên vẹn đứng đây.
Nhưng năm đó khi cậu còn yêu đương với Sầm Nam, vùng da đó lại không hề gì. Cậu còn thường hay nổi sắc tâm, không có việc gì thì cứ thích sờ thắt lưng Sầm Nam một cái, cố gắng thuyết phục anh nằm dưới.
"Chỗ này bị sao vậy?" Cậu thì thào.
Vẻ mặt Sầm Nam không chút thay đổi, “Ở Mỹ từng bị một tai nạn xe hơi nhỏ, đang đi đường bị xe khác va chạm. Nhưng không phải chuyện lớn gì, ở bệnh viện vài ngày là ổn.”
Lương Mộc Thu nhướng mày, vẻ mặt cổ quái không biết có nên tin hay không. Bởi vì vết thương kia hẹp dài sắc bén, là một vết cắt rất ngọt, không giống dấu vết trầy xước mà giống như một dao đâm vào hơn.
Sầm Nam lại nói: “Bây giờ sức khoẻ của anh rất tốt, cách đây không lâu vừa mới kiểm tra sức khoẻ toàn diện một lần, em muốn xem không?”
Lương Mộc Thu mới không thèm xem.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play