Lương Mộc Thu hoảng hốt loạng choạng chạy về nhà, ngực phập phồng theo hô hấp kịch liệt, rõ ràng chỉ là một hành lang dài 10m, nhưng cậu lại như vừa chạy marathon về, sức cùng lực kiệt.
Mao Đậu chắc là bị tiếng cậu đóng cửa đánh thức, phòng khách truyền đến vài tiếng sủa bất mãn, sau đó thì yên tĩnh trở lại.
Nhưng giờ phút này Lương Mộc Thu đã không còn để ý dỗ dành nó nữa rồi.
Cậu dựa lưng vào cửa, cơ thể hơi cuộn lại, mệt mỏi đến không nói nên lời.
Rượu mà cậu uống trong bữa tiệc giờ đây như đang chạy loạn khắp tứ chi, rõ ràng cậu đã tỉnh rượu nhưng vẫn thấy cả người đau nhức.
Nghỉ ngơi một hồi lâu, cậu mới nhấc chân đi vào trong, nhưng khi ánh mắt xẹt qua tủ giày thì dừng lại.
Trên tủ giày đặt cây bút Sầm Nam đưa cho cậu mấy ngày trước, cậu cũng không muốn nhận, nhưng không muốn dây dưa mãi với Sầm Nam, nên cứ để ở đây, coi như nó không tồn tại.
Mấy ngày liền không có người để ý, món quà này đã ảm đạm đi mấy phần.
Nhưng cậu nhìn chằm chằm hộp quà này, chậm rãi đưa tay cầm lên, mở nắp ra. Cây bút màu be bên trong, dưới ánh đèn vẫn lấp loáng ánh sáng, giống như một khối bảo thạch lạnh như băng, cũng giống như một công chúa đang ngủ say.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT