Nơi Vực Thẳm, Tìm Ánh Sáng

Chương 1: Quá khứ


5 tháng


Thủ đô, thành phố Vân Thư, tỉnh D.

Mùa hạ, ngày 23 tháng 7, năm 2XXX

Hạ gia chào đón hai sinh linh nhỏ bé đến với thế giới này. Họ đã chuẩn bị đủ tên họ, ai sinh ra trước sẽ đeo vòng tên Dương Anh, ai sinh ra sau sẽ đeo vòng tên Vũ An.

Hạ Dương Anh và Hạ Vũ An... Ánh nắng và cơn mưa của mùa hạ.

" Phó chỉ huy Hạ, quân khu 10 có lệnh triệu tập gấp. " Một người mặc quân phục chạy vào nơi chờ sinh báo cáo với người đàn ông đang nghiêm túc đứng trước cửa phòng sinh.

Người đàn ông nhăn mày, nhưng đây là lệnh của cấp trên cũng chẳng thể làm gì, khi anh ta xoay người chân định bước đi thì từ trong phòng sinh vang lên tiếng khóc của em bé.

Y tá từ phía trong phòng sinh vội vã chạy ra và ôm theo hai đứa bé, 1 đứa bé trong đó khóc rất to còn một đứa chỉ im lặng nhắm mắt.

" Phó chỉ huy Hạ, là hai bé gái. Bé khóc to ấy là chị, bé này là em. " Y tá chỉ vào hai đứa bé.

Người đàn ông nhìn hai đứa con của mình rồi nhanh chóng lấy từ trên tay hai cái vòng có khắc tên đeo lên cho từng đứa trẻ.

" Tôi có việc phải đi trước, nhờ mọi người chăm sóc cho Tĩnh Văn và con tôi. " Nói xong người đàn ông quay lưng chạy đi.

____

Quân khu xảy ra việc, Hạ Vọng Tân vừa đến lại bị giao nhiệm vụ đi đến quốc gia X. Anh vừa khó chịu vừa lo lắng vợ con ở nhà, đứa con trai lớn thì có ông bà chăm, nhưng vợ anh vừa sinh sao có thể lo tốt được cho cả hai đứa con. Anh chỉ có thể tự nhủ cố gắng hoàn thành nhiệm vụ nhanh nhất có thể rồi quay về.

_____

Hạ Dương Anh và Hạ Vũ An vì mới sinh xong và còn yếu nên được đưa vào phòng chăm sóc. 

Bàn tay nhỏ của 2 đứa trẻ nắm chặt lấy nhau. Có lẽ vì là sinh đôi khác trứng nên bề ngoài hai đứa cũng không giống nhau lắm, nhất là khi trên cổ tay Hạ Vũ An còn có một vết bớt nhỏ trông giống con bướm màu đỏ.

Y tá chăm sóc hai đứa bé lúc ấy được gọi ra ngoài.

Trong phòng chăm sóc yên ắng, bỗng một bóng người lẻn vào phòng chăm sóc, người đó đi một vòng nhìn các đứa bé như đang tìm kiếm rồi nhìn ngay hai đứa bé sinh đôi.

Bé Hạ Vũ An sau một giấc ngủ thì mở mắt ra, trước mắt bé là một người khiến bé cảm thấy rất không thích.

Người đó nhìn bé, ánh mắt lạnh căm, sau đó vươn tay ôm lấy bé, cơ thể đứa trẻ yếu ớt nên chẳng thể phản kháng được. Hạ Vũ An khóc ré lên nhưng chẳng ai nghe thấy cả, người đó còn lấy khăn nhét vào miệng bé.

Người đó đưa Hạ Vũ An trốn ra ngoài, bỏ cô bé ở một con đường bẩn thỉu cách Thủ đô một thành phố.

Khi Hạ Vũ An khóc lên đến kiệt sức thì một cặp vợ chồng nhìn thấy cô bé, họ báo cảnh sát nhưng chẳng có kết quả gì nên đã quyết định đem cô bé về nhà và xem như con cái mà nuôi dưỡng.

Bấy giờ đứa bé có tên là Đường Vũ An.

Đường Vũ An ở cùng ba mẹ nuôi tuy rằng không khá giả nhưng cô bé chưa bao giờ bị đánh đập hay ngược đãi, trái lại cô bé ngoan từ nhỏ, tính tình trầm lặng ít nói nhưng là một đứa trẻ tình cảm nên rất được ba mẹ nuôi yêu thương.

Nhưng chẳng được bao lâu, khi cô bé lên 4 tuổi thì ba mẹ nuôi trong lúc đang đi làm lại bị tai nạn rồi qua đời, Đường Vũ An cũng vì thế mà bị gửi đến cô nhi viện.

Ở đây, chuỗi ngày bất hạnh của một cô bé 4 tuổi bắt đầu…


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play