Xuyên Thành Bạn Gái Cũ Của Đại Lão

Chương 3: Tôi đã gặp cô


1 tháng

trướctiếp

Cố Thừa Dịch kéo ra ngăn kéo thứ hai bên tay phải, bên trong có một hộp nhung bốn bề màu đen.

Mở hộp nhung ra, ở giữa lớp mút xốp là một cái nhẫn bạc, bên trong khắc chữ “N&Y”.

“Ha.” Cười lạnh một tiếng, nam nhân khép lại hộp nhung, ném vào thùng rác, không thèm nhìn một cái.

Có những thứ, từ chín năm trước đã nên vứt bỏ rồi.

Giữ lại cho tới hôm nay, chỉ có thể nói hắn ngu xuẩn.

Bên kia, Thẩm Niệm đang xem nhà ở.

Mua nhà rất đơn giản, chỉ cần có tiền và hợp mắt là mua thôi.

Thành phố Giang Đông là đại bản doanh của tập đoàn Cố thị, kinh tế như ngồi hỏa tiễn phát triển, vài năm gần đây giá nhà đều tăng gấp bội, bành trướng đến đám thương nhân bất động sản mừng rỡ nhìn không thấy mắt.

Chính Thẩm Niệm khi ấy làm giám đốc cũng có mấy vạn tiền lương, còn phải cung ứng sinh hoạt tiêu dùng cá nhân cùng tiền thuê nhà đến độ đầu to, mỗi tháng có thể tiết kiệm 2000~3000 đã không tệ, một trăm vạn cũng là rất nhiều rồi.

Giờ xuyên sách, trời giáng xuống 300 vạn tiền bất chính, mua căn nhà rộng 120 mét vuông, trừ bỏ tiền mua đồ đạc, còn phải ngoan ngoãn giao không ít tiền thế chấp.

Chỗ này ánh sáng ở ban công vô cùng tốt, phòng ở cũng rất vừa mắt, giao thông tiện lợi, tiện ích nguyên bản đều đầy đủ, tỷ lệ phủ xanh cao, khả năng sinh lời lớn, quan trọng nhất là: Phòng hiện có.

Nhà ở đã hoàn thiện, chỉ cần mua nội thất cùng đồ điện là có thể vào ở.

Thẩm Niệm khẽ cắn môi hung hăng mua.

Nửa năm đầu ngân hàng cho vay lãi suất thấp, tốc độ làm việc nhanh, sau đó thông qua các phương thức cho vay thương mại với lãi suất cao hơn, không qua quỹ tiết kiệm nào, thủ tục cho vay rất nhanh xong xuôi, rồi chờ cho vay.

Vừa ra khỏi văn phòng công chứng, cô liền nhận được một cuộc gọi.

“Xin hỏi là Thẩm Niệm Thẩm tiểu thư sao?”

“Là tôi.”

“Xin chào, tôi là HR* của khoa học kỹ thuật Thiên Cảnh, 2 giờ chiều mai cô có thể tới công ty phỏng vấn được không?”

*HR (Human Resources): Là ngành quản trị nhân sự. Các công việc của HR liên quan đến các hoạt động tuyển dụng, lên kế hoạch triển khai các chính sách phù hợp để duy trì nguồn nhân lực cho công ty và có kế hoạch bồi dưỡng phát triển năng lực các cá nhân, phòng ban để có thể hoàn thành công việc một cách hiệu quả nhất.

“Có thể, mai tôi sẽ tới đúng giờ, cảm ơn.”

Mua xong nhà, vấn đề nghiêm trọng đã xảy ra: Trả nợ.

Phải nỗ lực làm việc Thẩm Niệm!

Nguyên chủ xuất thân từ cô nhi viện, không cha không mẹ không thân thích cực phẩm, càng làm cho Thẩm Niệm cảm thấy may mắn chính là: Nguyên chủ ra nước ngoài mạ vàng trở về, chuyên môn giống cô, không phải nan giải chuyện tìm việc làm ngoài chuyên môn.

Đêm đó, mấy ngày liền bôn ba làm Thẩm Niệm không nếm được một bữa cơm, cô mua nguyên liệu nấu ăn về, tự nấu ăn tại nhà.

Nói là nhà, kì thực chỉ là chung cư đơn nho nhỏ, cửa vừa mở, mọi thứ đều thu vào tầm mắt, không thể rõ ràng hơn.

Nguyên chủ muốn giữ vững hình tượng tiểu tiên nữ cùng Bạch Liên Hoa trong nguyên tác, chỉ ăn chút ức gà luộc và salad, Thẩm Niệm không chịu được sinh hoạt vô vị như vậy, mua thịt cùng cá.

Máy hút mùi trong phòng không đủ mạnh, khi làm xong đồ ăn cả gian phòng đều là hương vị của thịt kho tàu và canh dưa cá.

Thẩm Niệm tiếp tục mở máy hút mùi, mở cửa phòng cùng cửa sổ để thông khí, rồi chính mình ngồi trước bàn nhỏ ăn cơm.

Ăn chưa được hai miếng, trên hành lang truyền đến tiếng bước chân, vội vàng đi đến, đi qua cửa rồi lại quay lại.

“Thịch thịch thịch*.”

*Tiếng bước chân

Thẩm Niệm cắn miếng thịt kho tàu quay đầu ra, một cô gái mặc váy đỏ thẫm đang dựa vào cạnh cửa, trang điểm tinh xảo, động tác ôm cánh tay dựa cửa toát lên hai phần phong tình khác thường.

Ngón tay cô gái khẽ cong dưới mũi, lông mày nhỏ nhắn cau lại, tựa như cực kỳ chán ghét mùi dầu mỡ.

“Thật xin lỗi.” Nghĩ là cô gái này tới phàn nàn việc dầu mỡ, Thẩm Niệm vội buông bát đũa, nuốt xuống miếng thịt kho tàu, chạy tới chỗ cửa, “Máy hút mùi nhà tôi có vấn đề, tôi sẽ lập tức đóng cửa lại.”

“Tôi đã gặp cô.” Cô gái kia đột nhiên mở miệng.

Hả?

Thẩm Niệm trong lòng cả kinh.

Đột nhiên xuất hiện câu “Tôi đã gặp cô.” làm cho Thẩm Niệm cả kinh.

Kinh ngạc qua đi, cô rất nhanh phản ứng kịp người này cùng nguyên chủ ở chung một tầng, cũng có vài phần duyên, gặp nhau là việc bình thường.

Sau đó Thẩm Niệm tìm trong trí nhớ quan hệ với cô gái này.

Tên với nghề nghiệp không rõ lắm, mỗi lần gặp cô gái này đều là bộ dáng ăn mặc tỉ mỉ, đeo hàng hiệu dùng hàng hiệu, sinh hoạt trôi qua rất hoàn mỹ, có thể ở trong khu căn hộ đơn có điều kiện không bình thường.

Nguyên chủ từng bí mật suy đoán người này có thể là tình nhân được ai đó bao nuôi, nếu không tuổi còn trẻ làm thế nào mà chèo chống tốt được phí tiêu dùng cao như vậy?

Thẩm Niệm mỉm cười nói: “Đều là hàng xóm, tôi cũng đã gặp cô.”

Trả lời rất bình thường.

Cô gái kia dùng ánh mắt như đang nhìn một người lạ nhìn chằm chằm cô một lúc lâu, nhìn đến lông tơ Thẩm Niệm đều dựng đứng, hỏi: “Cô, có chị em song sinh không?”

“Không có.” ….Có lẽ không.

“Cô, trưởng thành.”

Thẩm Niệm: “???” Cô là mẹ tôi đấy à, tiểu tỷ tỷ? Ngữ khí vui mừng này là sao?

Cô gái cúi đầu nhìn đồng hồ khảm kim cương tinh tế, bên trên mặt đồng hổ khảm nạm kim cương thiếu chút nữa lóe mù mắt Thẩm Niệm, “Tôi còn có việc, hôm nào trò chuyện tiếp.”

“Tốt, đi thong thả.”

Đưa mắt nhìn cô gái rời khỏi, Thẩm Niệm đóng cửa, quay trở lại bàn ăn cơm.

Nhai cơm, cô cảm giác dường như mình đã bỏ qua chuyện gì đó, còn rất quan trọng.

Nguyên chủ sau khi về nước tìm được gian phòng đơn tại một nhà trọ nhỏ làm chỗ ở tạm thời, chọn nơi điều kiện không tốt để ở đương nhiên là có nguyên nhân: Khiến cho Cố Thừa Dịch mềm lòng.

Cố Thừa Dịch có được đế quốc kinh doanh, các loại phụ nữ vây quanh như tre già măng mọc nhưng vẫn không nghe thấy hắn có tin tức tình ái gì. Nguyên chủ lại hỏi mấy đồng học hồi cấp 3, biết rõ Cố Thừa Dịch những năm này không có phụ nữ bên người, rất tự nhiên thay mình vào, cho rằng Cố Thừa Dịch đối với mình nhớ mãi không quên mới không tiếp nhận những phụ nữ khác.

Kế hoạch dự tính của nguyên chủ chính là liên hệ với Cố Thừa Dịch, sau đó nhân cơ hội để Cố Thừa Dịch đưa mình về nhà.

Cố tổng tài Cố lão đại làm thế nào sẽ để cho người phụ nữ mình thích tiếp tục ở lại nơi vừa rách nát vừa nhỏ lại không an toàn này? Dù không đem cô về nhà thì cũng sẽ mua biệt thự cao cấp ở bên ngoài cho cô ở.

—–Đây chính là nguyên nhân nguyên chủ có chút tiền trong tay còn ở lại nhà trọ nhỏ kia.

Lợi dụng tất cả những gì có thể lợi dụng, tìm lại bạn trai cũ bị chính mình vứt bỏ chín năm trước.

Nữ phụ trong tiểu thuyết có tác dụng thúc đẩy tiến trình yêu đương của nam nữ chủ, nguyên chủ cứ đi theo kế hoạch này, khẳng định sớm thúc đẩy thành công.

Chìm đắm trong tiểu thuyết nhiều năm làm Thẩm Niệm quá hiểu kịch bản này rồi.

Để gia tăng tình tiết ngược, chuyện xưa an bài tình huống rất cố ý, dùng đoạn dài miêu tả góc độ của nữ chủ, ví dụ như trên người Cố Thừa Dịch có mùi nước hoa, hơn nửa đêm trên giường nữ chủ, Cố Thừa Dịch nhận được điện thoại của Thẩm Niệm liền rời đi… Linh tinh một loạt hành vi cho thấy căn bản nam chủ không yêu nữ chủ.

Đợi đến khi nữ chủ chịu không được cuộc sống như vậy rời đi, cục thịt thiên tài mang Mommy cường điệu trở về, vẫn là một tràng sự việc nam chủ truy thê, các loại ẩn tình, thâm tình cùng giải thích, tỷ như đã từng có ân cứu mạng.

Thẩm Niệm kéo lại suy nghĩ đang bay xa.

Cô đã hoàn mỹ đắc tội nhân vật nam chủ, để cho Cố Thừa Dịch kiên định tin rằng cô là thứ vừa thấy tiền là sáng mắt có thể vì tiền mà lật mặt, khả năng bị lôi vào vòng xoáy tình cảm của nam nữ chủ không quá lớn.

….Tốt nhất là dùng dáng vẻ yêu tiền cùng tục khí của cô đến phụ trợ nữ chủ thanh thuần không làm ra vẻ.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp