Tôn Vi Dân nhíu mày. Đều là người hiểu được, cái gì đáng cái gì không đáng, đều là nói ngoài miệng. Tự thân sống đều tốn sức, không ai có tinh thần đi quản một cô gái xa lạ có bị ngược đãi hay không, lại càng không có người quản việc sống chết của người xa lạ.
Thái độ của Hàn Thư Hân làm cho người ta khó chịu, nhưng ông ta đoán không ra động thái kế tiếp của Hàn Thư Hân. Tốt nhất là nên lỗ mãng mở miệng, miễn cho bị Hàn Thư Hân gài bẫy. Tôn Vi Dân suy đoán lá bài tẩy cuat Hàn Thư Hân lá, bà Yên Yên lên tiếng.
Bà nhìn về phía Tôn Vi Dân khẽ gật đầu:
- Tính tình con gái tôi ngay thẳng, có sao nói vậy. Con bé nếu có nói lời không hay khiến ông không thích nghe, chớ để trong lòng, không thì tức giận chỉ có chính ông.
Nói xong, bà Yên Yên giả vờ tức giận, trừng nhìn về Hàn Thư Hân đứng bên cạnh. Hàn Thư Hân bĩu môi, giả vờ giống cô gái ngoan ngoãn nghe lời. Tôn Vi Dân càng nhìn càng tức giận. Lúc Hàn Thư Hân cãi nhau với bọn họ, mùi thuốc súng mười phần, hiện tại lại giả bộ như con cừu nhỏ.
Thật là tức chết ông ta!
Yên Yên mặc kệ Tôn Vi Dân mặt lạnh, nói tiếp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play