Yên Tuân mặt trầm xuống.
- Lời tôi từng nói, chú hai tựa hồ quên mất.
Yên Vĩ phát huy tinh thần mặt dày mày dạn của mình, lau khóe mắt một cái.
- Yên Tuân, chúng ta vẫn là huyết mạch tương thân, không phải cháu nói không nhận ta, là có thể không nhận. Lúc lão gia tử ra đi, đã là dặn dò cháu nhìn ta, hiện giờ cháu nhìn ta chết, cháu như thế nào xứng với lão Diệp tử đã chết!
Nghe ông ta nhắc đến Yên lão gia, sắc mặt Yên Tuân trầm hơn.
- Chú không xứng nhắc tới ông nội.
Lão gia tử không dễ tha thứ nhất chính là người trong nhà tàn sát lẫn nhau, Yên Vĩ phá lệ, anh đã bỏ qua cho ông ta một lần, sẽ không có cơ hội thứ hai.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play