"Bà ơi, sao bà khóc vậy bà?" - bé Cốc Dụ khó hiểu nhìn Văn Uyên.
Bé cũng chỉ là một bạn nhỏ không hiểu được nét mặt phức tạp của Văn Uyên, bé chỉ hoảng hốt đưa khăn giấy cho bà lau nước mắt.
Văn Uyên nhận khăn giấy từ bé và lau khóe mắt: "Cảm ơn con bé Dụ Đầu, bà không có việc gì đâu!"
Một lúc sau Văn Uyên trở lại dáng vẻ ngày thường, bà hòi bé Cốc Dụ: "Bé Dụ Đầu, bài tập hôm qua bà giao cho con con đã làm xong chưa?"
Bé Cốc Dụ không chút nghi ngờ khi bà đổi chủ đề nói chuyện, bé ngoan ngoãn gật đầu: "Dạ con làm xong rồi bà ơi!"
"Đem ra đây bà xem thử nào!"
"Dạ bà!" - bé Cốc Dụ lon ton chạy vào phòng, không lâu sau bé quay lại với hai bức tượng gỗ hình heo con rất đáng yêu trên tay. Chỉ đăng ở app tyt thôi nha!
Trong hai con heo đó có một con nhìn tinh xảo hơn là do Văn Uyên làm, con còn lại do bé Cốc Dụ khắc, tuy nhìn cũng giống với hình mẫu của Văn Uyên, nhưng vì bé còn nhỏ nên cách dùng dao khắc không được thông thạo cho lắm nên trên tượng gỗ vẫn còn nhiều vết xước.
Dung Tiêu đứng bên cạnh nhìn sang, chợt cô biết tại sao lại thây hai chữ Văn Uyên trên chuôi dao lại quen rồi. Nhiều năm trước khi cô đi du chu khắp thiên hạ, trên đường đi cô đã mua một đôi tượng gỗ điêu khắc hình heo con giống hệt tượng gỗ mà bé Cốc Dụ đang cầm trên tay.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT