Lúc này Dung Tiêu cũng không còn tâm trí tìm hiểu phép thuật đó từ đâu ra mà chỉ lo chạy vội về phía bé Cốc Dụ bị ngã, cả Lý Xuân cũng vậy. Thời điểm này hai người đã dùng tốc độ 100km/h để chạy đến chỗ hai bé con nhà mình.
Hiện tại là mùa thu, rất nhiều nhánh cây đã gãy, cỏ khô cũng không còn, lỡ bọn trẻ gãy tay gãy chân thì biết làm sao đây? Ngay khi hai người mẹ đang lo lắng chạy đến thì hai bạn nhỏ của chúng ta dường như rất bình tĩnh đứng lên khỏi chỗ bị ngã và phủi đi lớp bụi trên người chứ không có bất kì dáng vẻ đau đớn nào xảy ra.
Lý Xuân Hoa thấy cảnh trước mắt mà ngớ của người. Bình thường bé Chanh Tử nhà dì sẽ khóc thật to, còn hôm nay sao im lặng như vậy? Chẳng lẽ té đau đến ngốc luôn rồi sao? Chỉ đăng ở app tyt thôi nha!
Trong khi Lý Xuân Hoa còn đang lo lắng không dám lên tiếng thì lại nghe thấy bé Cốc Dụ nhìn vết bùn trên mặt bé Chanh Tử khá buồn cười nên cười lớn: "Hahahaha Chanh Tử ơi, nhìn cậu bây giờ giống một chú mèo mướp quá đi!"
Bé Chanh Tử cũng không thua: "Tóc cậu cũng có cỏ kìa, hứ!"
Nghe hai bé con nói chuyện với nhau như thế, Lý Xuân Hoa bớt lo hẳn: xem ra không phải té đến ngốc, trộm vía tám tỉ lần!
Nhìn thấy hai bé con còn sức trêu đùa nhau, Dung Tiêu cũng nhẹ nhõm thở ra: "Bé Cốc Dụ, bé Chanh Tử, hai con không sao chứ, có bị đau chỗ nào không?"
Hai bé lắc đầu bảo không sao, lúc này hai người mẹ mới thật sự yên tâm.
Sau khi trả lời câu hỏi của mẹ, bé Cốc Dụ định tiếp tục đi xuống núi, nhưng vừa đi vài bước thì đã bị mẹ nắm lấy cánh tay, bé như một chú chuột bị mắc bẫy không cử động được.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play