Thiếu niên bước đi cực nhanh, chỉ trong một lúc đã không nhìn thấy nữa.
Vài phút sau, Dung Tiêu đi tới cổng nhà đã thấy bé ngoan nhà mình đã mở cửa đón mình, cô xoa xoa đầu bé: "Bé Dụ Đầu ngoan quá, người vừa rồi là chú Vương đúng không, sao chú đi nhanh thế?"
Vừa rồi Dung Tiêu cũng nhìn thấy bóng người trong sân còn nghĩ đó là lão Vương. Trong lòng cô còn nghĩ không phải buổi sáng mình đã đưa bé Dụ Đầu đến nhà lão Vương sao, sao giờ hai người lại ở đây? Chỉ đăng ở app tyt thôi nha!
"Không phải chú Vương" - bé Cốc Dụ lắc đầu - "chú Vương không có nhà nên con trở về nhà mình, người hồi nãy ở đây mà một anh trai, anh ấy còn dạy con viết chữ nữa đó mẹ!"
Bé Cốc Dụ hưng phấn chỉ vào những chữ trên đất và ưỡn ngực tự hào.
Dung Tiêu nhìn theo hướng ngón tay của bé và thấy một số chữ xiên xiên vẹo vẹo. Cô nghĩ thầm trong lòng, nơi này là một thôn hoang vắng anh trai ở đâu ra chứ? Cô cũng hiểu có lẽ bé Cốc Dụ đã gặp phải một người không bình thường, sắc mặt cô khẽ thay đổi nhưng cô nhanh chóng kiềm chế lại và nhẹ nhàng hỏi: "Anh trai kia trông như thế nào hả con?"
Bé Cốc Dụ khoa tay múa chân nói: "Anh trai rất cao, mặc một bộ đồ màu đỏ, tóc...à tóc nhìn giống của ba lắm!"
Dung Tiêu lập tức nhận ra bé Cốc Dụ lại gặp phải một lệ quỷ khác. Cô có chút lo lắng nhưng không dám để lộ cho bé con biết, cô chỉ nói: "Bé Dụ Đầu, lần sau nếu con gặp anh trai đó thì nhớ nói cho mẹ biết nhé! Anh trai dạy con nhiều chữ như vậy mẹ muốn đích thân nói cảm ơn với anh trai đó".
Tuy lệ quỷ này chưa làm hại bé Cốc Dụ nhưng Dung Tiêu vẫn có lòng phòng bị.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT