Vẻ mặt Đổng béo rất khẩn trương, chú xoa xoa bàn tay để giảm bớt căng thẳng, chú nhấp môi muốn nói lại thôi.
Mà Dung Tiêu kế bên cũng không bình tĩnh cho lắm, các ngón tay theo bản năng duỗi ra tư thế chuẩn bị đánh đàn. Mỗi khi khẩn trương cô đều đánh đàn để giảm bớt căng thẳng.
Bé Cốc Dụ vừa đến nơi đã đứng xếp hàng nhưng người đến kẻ đi, thân hình bé nhỏ của Cốc Dụ rất nhanh bị những đứa trẻ lớn hơn che khuất. Nhìn không thấy bé con nhà mình, hai người ba mẹ quỷ trở nên lo lắng hơn, Đổng béo không nhịn được nữa, hít một hơi thật sâu rồi nói: "Nếu không chúng ta qua đó xem thử đi"
Dung Tiêu cũng có ý này. Cảm giác này rất kì lạ, rõ ràng họ biết bé Cốc Dụ vẫn đứng nơi đó không bỏ đi đâu nhưng trong lòng vẫn không khống chế được những suy đoán kinh khủng. Hai vị ba mẹ nhìn nhau quyết định đi về phía trước, đến một nơi cách quầy hàng mấy bước, dựa vào chiều cao liền thấy đỉnh đầu của bé Cốc Dụ.
Đổng béo sờ sờ cằm: "Cô có thấy bé Dụ Đầu nhà chúng ta dễ thương hơn những đứa trẻ khác không?"
Dung Tiêu hùa theo: "Đúng vậy!"
Hai lệ quỷ ngàn năm cứ thế mà bị một bé con loài người mê mẩn thần trí.
Mấy phút sau bé Cốc Dụ từ trong đám trẻ con chen ra, hai tay giơ ống kem lên cao. Ra khỏi nhóm người bé liền nhìn về hướng ba mẹ đứng nhưng không thấy ai. Bé lo sợ nhìn lại một lần nữa.
Vẫn không thấy ai.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT