Dung Tiêu không thể tưởng tượng rốt cuộc bé đã trải qua chuyện gì, cô chỉ cảm thấy bỗng dưng trái tim của mình có chút đau.
Đổng béo nhớ đến những việc bé Cốc Dụ trải qua, thở dài: "Không nói đến những chuyện này nữa, hiện tại mọi chuyện đều rất tốt. Đợi tôi kiếm ra tiền sẽ đưa bé Dụ Đầu đi học".
Dung Tiêu có chút khiếp sợ, trong ấn tượng của cô đi học rất tốn tiền, nếu không phải gia đình có tiền chắc chắn sẽ không cho con đi học, mà Đổng béo lại sẵn lòng đưa đứa bé đi học, có thể thấy người đàn ông này rất quan tâm đến đứa bé.
"Anh...rất thương đứa bé này". - Dung Tiêu nói thầm
Đổng béo cắm cây tre vào trong đất, dùng dây thừng quấn chặt vào cái lồng: "Bé Dụ Đầu nhỏ xíu như cục bột lại dễ thương và rất ngoan. Tôi không nhẫn tâm nhìn thấy một đứa bé nhỏ xíu mà phải vất vả như vậy nên đã nuôi bé. Không phải cô cũng như vậy sao?"
Nếu không nỡ thì khi thấy bé Cốc Dụ đang khó khăn trong rừng tre Dung Tiêu đã không chủ động ra giúp bé. Nhưng cô cố tình không thừa nhận, đánh chết cũng không thừa nhận.
Bà đây không có, anh đừng nói bậy!
Thấy chủ đề câu chuyện không thể nói tiếp hai người ăn ý không nói chuyện nữa mà tập trung làm việc đang dang dở.
Trong phòng bếp, bé Cốc Dụ cho gạo đã vo sạch vào nồi, bé lấy thêm xửng hấp đặt lên trên và cho tôm lên đó. Lại lấy từ trong rổ hai quả trứng gà, động tác thành thạo đập trứng bỏ vào chén, sau đó cho gia vị vào và dùng đũa khuấy đều trứng. Cuối cùng bé đặt chén trừng vào trong xửng hấp chung với tôm.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT