Vốn người phụ nữ không muốn nhận lại chiếc khăn tay nhưng thấy ánh mắt đầy mong chờ và long lanh của bé cô không nói được lời chối. Nhận lấy khăn tay, cô làm như không để ý mà nhét nó vào trong tay áo: "Khăn đã lấy, hai người về đi!"
Bé Cốc Dụ nói tạm biệt rồi cùng Đổng béo rời đi.
Thấy hai người đã đi xa, người phụ nữ mới lấy khăn tay ra ngửi thử xem sao. Trên chiếc khăn quả thật có mùi thơm của sữa bò, hình như...giống mùi trên cơ thể của nhóc con kia, rất thơm, người phụ nữ không ghét mùi hương này. Ngửi một lúc cô nhận ra bản thân có chút lạ nên người phụ nữ vội dừng lại hành động của mình, cô tức giận nhét chiếc khăn lại vào tay áo.
Bé Cốc Dụ cùng Đổng béo đi đến gốc cây long não, bé đề nghị ghé qua nhà lão Vương một lát, tất nhiên Đổng béo vô cùng đồng ý.
Hai người nắm tay nhau đi đến nhà lão Vương, lúc này lão Vương cũng đang hóng mát, thấy Đổng béo đang đi về hướng này, lão nghĩ không lẽ lại đến đây mượn đồ, bất chấp tất cả lão nói trước: "Anh lại muốn mượn cái gì nữa đây?"
Đổng béo đưa tay kéo bé Cốc Dụ đang bước nhanh qua cửa nhà lão Vương: "Lần nay tôi không mượn đó, tôi với con tôi qua thăm lão thôi".
Nhìn thấy bé Cốc Dụ, lão Vương lập tức tươi cười, giọng điệu cùng nhẹ đi vài phần: "Ây yô bé Dụ Đầu mau đến đây ngồi đi, chú lấy kẹo cho con ăn nha!"
Bé Cốc Dụ ngoan ngoãn đi qua ngồi vào chỗ lão Vương đã nói, vừa ngồi xuống lão Vương đã lấy mấy viên kẹo sữa trong ngăn kéo đưa cho bé.
"Cảm ơn chú Vương ạ!" - nhận kẹo trong tay bé xé viên kẹo ra đưa cho lão Vương - "chú Vương cũng ăn kẹo đi ạ!"
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT