Trác Nham chính là Trác Nham.
Lúc hắn tạ thế, hai mắt nhắm lại, sau đó liền không còn tri giác lâm vào hắc ám, thời điểm chết đi cũng không có gì thương cảm, con người cuối cùng cũng có một lần như thế, mà nhân sinh của hắn đã rất viên mãn, không có gì tiếc nuối, chỉ là có chút đau lòng A Ngân, bởi vì hắn chết trước, A Ngân khẳng định rất khó chịu, sau đó đi theo hắn.
Không biết qua bao lâu, ngơ ngơ ngác ngác, lại lần nữa bị ánh sáng chiếu rọi vào mắt, hắn từ từ nhắm lại hai mắt cũng có thể cảm nhận được ánh sáng rực rỡ, sau đó há miệng muốn hỏi thăm cái gì, nhưng chỉ nghe được tiếng 'Meo meo' nãi thanh nãi khí của ấu tể.
Tiếng kêu rất quen thuộc.
Thời gian sau đó rất nhàm chán, cũng có chút mơ hồ, bởi vì ấu tể lông xù quá hư nhược, não cũng chưa phát dục hoàn toàn, chỗ hắn lại có một loại 'Ta có trí nhớ kiếp trước nhưng cụ thể lại nghĩ không ra', mỗi ngày đều ngủ rất lâu, tỉnh lại há mồm bú sữa, chỉ có thể nghĩ đến một chút ký ức ngắn ngủi.
Báo Nhân Bộ Lạc, A Ngân, Bách Thú Thôn...
Chẳng qua đến đêm trước lần phân hoá thứ nhất, đại khái khoảng ba tháng ký ức đã ổn định hơn rất nhiều, Trác Nham không cần hồi ức để củng cố ký ức nhiều lần, hoảng hốt cảm thấy mình là 'Si ngốc dễ quên' .
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT