Nói đến tinh hạch, Sở Duyệt nhớ tới viên tinh hạch hệ kim mà An Kiệt cạy được, dị năng của An Kiệt cũng đến lúc nên thăng cấp, đêm nay để hắn nuốt nó đi.
- Hạn hán thì anh sợ cái gì, anh lại không làm ruộng, tiểu Duyệt tồn nhiều nước như vậy, đủ cho chúng ta uống đến chết già.
Thấy Sở Duyệt không nói chuyện, tâm trạng của hai người đều có chút trùng xuống, An Kiệt vừa lái xe vừa nói chuyện với Tề Minh.
Trên đường đi, bọn họ đi ngang qua núi Đại Lĩnh, đi ngang qua một nhà máy sản xuất nước khoáng, Sở Duyệt thu gom tất cả nước trong kho, sau này cho dù thời tiết có khô hạn đến đâu, bọn họ cũng sẽ không thiếu nước uống.
- Cũng không phải lo lắng thiếu nước uống, tôi chỉ cảm thấy thời tiết này quá quỷ dị! Cậu nói xem, vì sao lại là tận thế?
Tề Minh nhìn ngoài cửa sổ có chút xuất thần, cũng không biết hiện tại vợ và con gái thế nào? Bọn họ có phải cũng được quân đội cứu trợ hay không, có thể an toàn tới căn cứ hay không?
- Lão Tề, anh nhìn phía trước!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play