Có bốn người đàn ông từ xe đối diện xuống, trong tay đều cầm côn sắt, mã tấu, bao vây xe của họ. Cơ bắp cả người An Kiệt hơi căng lên, cảnh giác nhìn bốn người từ phía đối diện đi xuống. Kẻ cầm đầu là một người đàn ông cao lớn, cường tráng, trạc ba mươi tuổi, đầu cạo trọc, có hình xăm, trên tay cầm một khẩu súng. Sở Duyệt nhướng mày, hôm nay sao nhiều súng như vậy a? Hắn ta duỗi tay gõ cửa xe, không kiên nhẫn nói:
- Mở cửa! Xuống đây cho lão tử.
An Kiệt không mở cửa, chỉ hé cửa sổ xuống một phần ba. Một tên tóc quăn, có gương mặt đáng khinh cúi người liếc nhìn vào trong xe, lập tức hai mắt như thèm nhỏ dãi.
- Uầy, con nhỏ này lớn lên không tồi!
An Kiệt nghiêng người ngăn cản tầm mắt của tên đàn ông đáng khinh, trầm giọng nói:
- Đại ca, mọi người đều là người sống sót, sống cũng không dễ, chúng ta nước giếng không phạm nước sông, đừng tổn thương hòa khí.
- Tổn thương hòa khí? Mày cũng xứng? Mày mẹ nó cho rằng mày là ai? Nhân lúc lão tử chưa phát hỏa, thì mau đi xuống, bằng không đừng trách lão tử không khách khí!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play