Lúc này trên sa mạc cỏ cây tươi tốt, nhìn qua nơi này nào giống sa mạc, quả thực là giống một đồng cỏ xanh tươi, ngay cả con đường cũng gần như bị cỏ bao phủ, khi chiếc xe nhà chạy qua, có cảm giác như bị kéo đi.
Sở dĩ kiếp trước Sở Duyệt không lựa chọn đi qua thảo nguyên, là bởi vì trên thảo nguyên có quá nhiều động vật, thực vật biến dị, nếu đi vào thảo nguyên tức là đi vào ổ của chúng nó, tiếp viện cơ bản cũng không có,..…Nếu đi vào đó tức là đi chịu chết.
Mưa lớn vừa qua, cô lại càng không dám đi vào thảo nguyên, sa mạc vốn không có thực vật, động vật cũng rất ít, cô vốn nghĩ không có vấn đề lớn, nhưng không nghĩ tới hiện tại sa mạc đã biến thành một mảnh thảo nguyên, tình huống có chút không ổn.
Sở Duyệt tăng tốc xe nhanh hơn, thoát khỏi đám cỏ và dây leo muốn quấn quanh bánh xe.
Nhìn xung quanh, phía trước mặt là một mảnh màu xanh lá cây, cũng không biết mấy người cao tầng phụ trách quản lý khu vực sa mạc trước kia có vui vẻ khi nhìn thấy một mảnh màu xanh này hay không.
May mắn xe nhà trọng tải nặng, đám cỏ dại kia đều không làm nên trò trống gì, cho dù có bám được vào bánh xe, rất nhanh cũng sẽ bị kéo đứt, mà kéo không đứt, cũng bị lưỡi dao gió mà Sở Duyệt thả ra giải quyết, không có uy hiếp gì lớn đối với bọn họ.
Lại đi tiếp hơn hai giờ, cỏ xanh dần dần biến mất, cuối cùng bọn họ cũng đến được sa mạc thực sự.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play