Sở Duyệt đi mãi cho đến khi trời tối hẳn, cô nhìn thấy bóng dáng một số ngọn núi nhỏ phía xa trong bóng đêm.
Nhưng tục ngữ nói rất đúng, vọng sơn chạy chết ngựa, tuy lúc này cô đã nhìn thấy núi đồi, nhưng chắc chắn còn phải đi một lúc lâu nữa mới lên đến núi.
Tiếng động cơ thuyền xung phong quá lớn, trong hoàn cảnh yên tĩnh trên cánh đồng bát ngát này, giống như tiếng sấm sét trong núi hoang vu tĩnh lặng.
Ban ngày còn tốt một chút, tang thi di chuyển chậm chạp, lúc gặp phải tang thi đàn, cô chỉ cần thả vài lôi xà ra.
Cô còn có thể đuổi theo tang thi biến dị, tuy sẽ làm chậm trễ chút thời gian để thu thập, nhưng loại tinh hạch biến dị đưa tới cửa này, cô rất hoan nghênh.
Nhưng đến buổi tối, ngay cả tang thi bình thường đều nhạy bén hơn hơn ban ngày, cho dù lúc này Sở Duyệt có thể nhìn rõ mọi thứ trong màn đêm, cô cũng không dám lên đường.
Sở Duyệt thả tinh thần lực ra bốn phía, tang thi trong nước ở xung quanh đều đã ngo ngoe rục rịch, cô quyết định đi tìm một chỗ chờ hừng đông rồi tiếp tục lên đường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play