MẠT THẾ TRÙNG SINH: NGÀN DẶM ĐƯỜNG VỀ

Chương 17. Xong rồi, không trở về được


1 tháng

trướctiếp

“Bang” mà một tiếng, tiếng chai bia vỡ vụn trên đường phố an tĩnh phá lệ vang dội, tang thi gần đó đều bị hấp dẫn đi qua. Sở Duyệt vội vàng vọt qua, đi tới thu vịt nướng cùng bếp lò.
Bỗng nhiên trên cổ có cảm giác run rẩy một trận, có tang thi ở sau lưng cô! Không kịp nghĩ nhiều, Sở Duyệt hạ thấp người lăn một vòng ngay tại chỗ, tránh thoát tập kích của tang thi, khi quay đầu nhìn lại, không nhịn được mà sửng sốt một chút. Đây là một nữ tang thi, lớn lên không tồi, tóc nhuộm màu nâu hạt dẻ, cuộn sóng lớn, tròng mắt tang thi màu xám cũng không ảnh hưởng đến đôi mắt mỹ lệ.
Chỉ là từ cằm xuống thì không thể nhìn, từ cằm đến ngực đều bị cắn đến huyết nhục mơ hồ, tay cô ta gắt gao ôm một tang thi nhỏ, bên miệng tang thi nhỏ còn có miếng thịt máu me nhầy nhụa. Cho dù cô ấy đã bị đứa nhỏ này cắn đến huyết nhục mơ hồ, cho dù bản thân cô ấy cũng biến thành một tang thi, nhưng vẫn là gắt gao ôm con của mình, không chịu buông tay! Trong lòng Sở Duyệt than nhẹ một tiếng, sau đó đổi dao phay mới trong tay, lưu loát mà cho đôi mẹ con này được ra đi nhẹ nhàng.
Loại tang thi này khẳng định sẽ tiến giai, lúc công kích người, mẹ con cùng nhau lên, rất khó chơi. Làm ăn của cửa hàng vịt nướng hẳn là không tồi, phía sau cửa hàng còn có một gian, treo mấy chục giá vịt đã nướng xong, treo trên bếp lò lớn, còn có rất nhiều vịt đang ướp, Sở Duyệt đều thu hết.
Trên bàn chặt vịt bày rất nhiều túi nước chấm nhỏ, hành muối, còn có rất nhiều tương ngọt, Sở Duyệt cũng đều càn quét sạch sẽ. Thu vịt xong, Sở Duyệt lại nhìn thấy một cửa hàng bán gà rán bên cạnh, có rất nhiều gà đã chặt, được bày trong túi giấy, xếp ngay ngắn ở đó, trên giá còn bày một đống cánh gà xúc xích nướng. Cửa hàng gà này, trước kia là một nhà bán bánh thịt bò, đối diện còn có một cửa hàng thịt kho……Sở Duyệt ở trong lòng khóc thét: Xong rồi, không trở về được!
Hiện tại mấy thứ này đều còn rất mới, tang thi lại vừa nhỏ vừa yếu, không nhân lúc này thu hết vào không gian, về sau có muốn cũng không có, mẹ cô thích ăn này đó nhất. Đả thông tư tưởng của chính mình, Sở Duyệt lại bắt đầu cướp sạch cửa hàng ăn vặt. Cô cho mình một giờ, một giờ sau, vô luận như thế nào, đều phải rời đi. Hắc hắc, gà rán, xúc xích nướng, bánh thịt bò, thịt kho, bánh bao, cổ vịt, bánh rán, bánh trứng, trà sữa, bánh kem, kẹo hồ lô, khoai nướng, hạt dẻ……Thật thỏa mãn!
Ngoại trừ đồ ăn, Sở Duyệt còn thu một cửa hàng thuốc lớn nằm trên con phố này, trong cửa hàng thuốc, đầy đủ các thuốc trị cảm, thuốc hạ sốt, thuốc giảm đau, băng gạc, cồn, nước sát trùng……,đều quét ngang một đợt. Mạt thế, thuốc khan hiếm hơn đồ ăn nhiều! Có thuốc, Sở Duyệt cũng khử trùng, băng bó đơn giản cho vết thương trên tay mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp