Tô Mẫn ký tên và đưa lại tờ đơn cho nhân viên thu ngân. Y đi theo một nhân viên đến rạp chiếu phim được chỉ định và, thật ngạc nhiên, y thấy rằng y là người duy nhất ở đó.
"Tôi thực sự là người duy nhất à?" y hỏi.
"Đúng, thưa cậu," nhân viên trả lời.
Tô Mẫn thở dài trong lòng. Không phải thường xuyên mà y có thể có cả một rạp cho riêng mình.
"Cậu Tô, nếu cậu sợ, cậu có thể nhấn nút này, và chúng tôi sẽ ngay lập tức đến để đưa cậu ra. Ngay bây giờ, cậu là người đầu tiên trải nghiệm một bộ phim kinh dị ".
Tô Mẫn gật đầu, "Được, tôi biết rồi."
Các nhân viên nhìn bộ dạng bình tĩnh của y và có chút kinh ngạc. "Sau khi cậu vào, rạp chiếu phim sẽ đưa cho cậu kịch bản, và thông tin về vai diễn của cậu sẽ xuất hiện trong đầu cậu. Nếu cậu hoàn thành kịch bản, cậu có thể ra trước và xem liệu cốt truyện có bị thay đổi hay không. Nếu nó đã xảy ra, thì cậu có thể hành động phù hợp với tình hình. "
Anh nhìn cậu bé trước mặt, tự hỏi tại sao một học sinh đẹp trai như vậy lại chọn một bộ phim kinh dị đủ thứ. Thật vậy, mọi người không thể đánh giá một người qua vẻ bề ngoài của họ được.
Tôi hy vọng bộ phim kinh dị này sẽ không làm cậu bé sợ hãi quá nhiều.
Thông tin mà các nhân viên đưa ra đã được công bố trên Weibo.
Tô Mẫn biết nếu y thay đổi kết thúc tồi tệ thành công, bộ phim sẽ được phát hành lại và y sẽ trở thành một trong những diễn viên.
Anh nhân viên khẽ mỉm cười. "Tôi chúc cậu có một trải nghiệm thú vị."
Sau khi anh đi, Tô Mẫn đeo tai nghe vào. Trước mặt y là một màn hình lớn hiển thị dòng chữ "University Thriller".
Các chi tiết liên quan đến bộ phim này cũng đã xuất hiện trước đó trên Weibo.
Để giữ được sự rung cảm bí ẩn, đạo diễn đã kín tiếng về nội dung phim. Tất cả những gì được biết là sau khi trường đại học trải qua một hiện tượng siêu nhiên, nhân vật chính và nhân vật chính phụ bị kéo đi cùng nhau.
Tất nhiên, đó là điều mà bất kỳ ai có chỉ số IQ trung bình cũng có thể đoán được.
Đạo diễn thực sự là một người rất nổi tiếng trong ngành, nhưng ông ấy chỉ nổi tiếng với những bộ phim văn học của mình. Ông ấy có thể tiếp tục bị giám sát quá mức trong vòng tròn nhưng thay vào đó, ông ấy chọn thay đổi con đường và quay phim kinh dị. Từng người một, họ bị dẫm đạp trên đường phố.
Trong quá trình quay bộ phim kinh dị đầu tiên, tất cả các thần tượng trẻ tuổi nóng bỏng đã lấy nó như một chiếc bánh lớn và ăn nó.
Sau đó, bộ phim đã thành công... trở thành mục tiêu cho cà chua thối.
Khi cuộc tuyển chọn diễn viên cho bộ phim thứ hai bắt đầu, mọi người đều cảm thấy tai nạn là ngẫu nhiên, và vì vậy, vẫn đi ăn bánh.
Sau đó, trời lại trở lạnh.
"University Thriller" là phim thứ tư. Lần này, không có nhiều diễn viên muốn đảm nhận vai bánh bèo này nên đạo diễn không còn cách nào khác là phải làm việc với hầu hết các diễn viên mới.
Bộ phim này được phát hành cùng lúc với cách xem mới ra đời. Tô Mẫn có thể được coi là một trong những người đầu tiên nhìn thấy nó.
Đây cũng là lần đầu tiên y trải nghiệm một bộ phim kinh dị nên không biết mình sẽ ra sao.
Một thông báo hiện ra trước mắt anh: [Xin chào, Tô Mẫn. Cậu đã sẵn sàng tham gia và trải nghiệm "University Thriller" chưa?]
"Vâng, tôi sẵn sàng rồi."
Khoảnh khắc tiếp theo, tầm nhìn của y chìm vào bóng tối.
Không biết bao nhiêu thời gian đã trôi qua sau khi y chìm vào giấc ngủ. Đèn trong rạp dần dần mờ đi, bao trùm cả hội trường trong bóng tối, và bộ phim bắt đầu chiếu.
Những dòng chữ trên màn hình lớn tỏa ra ánh sáng mờ ảo, không rõ ràng.
Bên trong ký túc xá nam.
Do quy định của trường, đèn phải tắt lúc 11 giờ tối. Bây giờ là 11 giờ 50 phút. Bên ngoài, ban công tối đen như mực.
Đột nhiên, trong phòng ký túc xá phát ra ánh sáng rực rỡ, Tô Mẫn bị kích thích bừng tỉnh.
Khi mở mắt ra, y thấy mình đang đứng trước gương với đèn đã tắt. Đặt trên quầy là một ngọn nến đỏ, ngọn lửa của nó đung đưa một cách kỳ lạ, vô hình.
Trên tay y là một quả táo đã gọt nửa vỏ. Vỏ đỏ treo trên thân quả treo lủng lẳng trên bồn rửa mặt.
Tuy nhiên, điểm quan trọng nhất chính là chiếc váy ngủ màu đỏ y đang mặc. Nó có hai dây vai mỏng để lộ xương quai xanh của y. May mắn thay, nó đã đủ để che ngực y.
Tình huống này hơi khó xử.
Tô Mẫn bối rối.
Điều gì đã xảy ra? Y đã làm gì với chính mình?
Y trong gương dường như bị mất mát; hình ảnh của y nói chung là thảm hại và thậm chí hết sức lố bịch.
Điều kinh hoàng hơn là bóng tối bao trùm lấy y.
Trái tim của Tô Mẫn trở nên lạnh lẽo khi tâm trí y cuối cùng cũng bắt kịp tình huống trong tay.
Làm ơn, Kính Tiên.
Truyền thuyết kể rằng nếu bạn mặc bộ đồ ngủ màu đỏ vào lúc nửa đêm và đốt một ngọn nến đỏ trước gương trước khi gọt xong một quả táo hoàn chỉnh, bạn sẽ thấy được diện mạo của nửa kia của mình. Tuy nhiên, nếu vỏ bị ngắt kết nối, bạn và nửa kia của mình sẽ chết ngay lập tức.