Ngày hôm sau, khi Lục Thanh Tắc tỉnh lại, Ninh Quyện đang ở bên ngoài thấp giọng cùng Trường Thuận nói chuyện.
Y muốn đứng dậy, nhưng sau vai lại đang bị thương, nếu không có người đỡ sẽ khó đứng dậy mà không làm động đến miệng vết thương, trong miệng lại khát đến lợi hại, kiên nhẫn đợi một lúc, nghe cuộc nói chuyện ngừng lại, mới mở miệng nói với giọng khàn khàn: “Có thể lấy cho ta một chén nước được không?”
Bên ngoài sột soạt một tiếng, tiểu hoàng đế lọc cọc chạy vào, không đợi Trường Thuận ra tay, đã đích thân bưng nước đưa đến bên miệng Lục Thanh Tắc: “Sư phụ hôm nay thế nào?”
“Tốt hơn nhiều rồi.” Lục Thanh Tắc nhấp vài ngụm từ chén trà trong tay đứa trẻ, cổ họng khô khốc đã dễ chịu, thoải mái hơn một chút, ngước mắt hỏi, “Ở bên ngoài nói cái gì?”
Ninh Quyện cười rộ lên: “Trường Thuận tìm được mấy cái mặt nạ, ta đang xem cái nào phù hợp với lão sư.”
Chỉ là một chiếc mặt nạ thôi, còn có gì không phù hợp?
Lục Thanh Tắc “ừm” một tiếng: “Mang vào đây để ta xem thử?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT