Dường như qua rất lâu, bên trong cuối cùng cũng có tiếng động, Tạ Hành Châu ngái ngủ mở cửa, hai mắt nheo lại, giọng nói đầy vẻ lười biếng nói: “Sao vậy?”
Trần Diêm nắm chặt tay nắm cửa, nói ra mấy chữ đáng sợ: “Một mình em không ngủ được, có thể ngủ chung với anh được không?”
Tạ Hành Châu lập tức tỉnh táo, nhưng vẫn tưởng mình đang nằm mơ, phải mất hai giây đầu óc mới phản ứng lại, nghiêng người sang một bên, từ trên xuống dưới nhìn cô: "Lúc này? Em có chắc không?"
“Chắc chắn.”
Trần Diêm rất coi trọng hiệu quả sử dụng thời gian, thậm chí đến mức mắc chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế, đến giờ đi phải đi ngủ. Nếu không ngủ được sẽ cố nghĩ cách thả lỏng để mình ngủ được. Nếu không dám ngủ một mình sẽ đi tìm thêm một người bạn cùng phòng.
—— Cho dù người này là người cô từng thích, hơn nữa bây giờ vẫn còn cực kỳ thích.
Mắt phải Trần Diêm giật giật mất kiểm soát, dũng khí tích cóp được đột nhiên biến mất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT