Ánh mắt Mộ Tiểu Tiểu sững sờ, cô thật sự không biết nên khóc hay nên cười khi thấy anh hành động như một tên côn đồ như vậy. Nhưng nghe giọng khàn khàn và thấy sắc mặt tái nhợt của anh, cô không khỏi có chút đau lòng.
“Nhìn xem môi anh đã khô đến vậy rồi, uống chút nước trước đi.” Cô nói rồi liếc anh một cái như muốn nói nếu anh ngoan ngoãn thì anh sẽ nhận được phần thưởng xứng đáng.
Doãn Thiếu Kiệt cũng cảm thấy cổ họng mình khô khốc, giọng nói vốn gợi cảm thường ngày giờ có hơi khàn khàn, cô sẽ không ghét anh vì chuyện này đâu nhỉ?
Nghĩ đến đây, anh ngoan ngoãn gật đầu.
Mộ Tiểu Tiểu mỉm cười, cô duỗi tay sờ sờ đầu anh như đang khen thưởng: “Như vậy mới ngoan, vậy anh buông tay em ra, để em đi rót nước.”
Từ lúc anh bất tỉnh đến giờ, tay cô luôn bị anh nắm, mặc dù anh không dùng lực nhưng cô vẫn cảm thấy tay mình đau nhức.
Cô chợt nghĩ đến câu “nắm lấy tay người, cùng nhau già đi” quả nhiên việc nắm tay nhau cả đời không dễ dàng như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT