Tuyết rơi tiêu điều, Lý Hoa Chương chắp tay đứng trước lan can chạm trổ, nhìn Minh Hoa Thường và Giang Lăng đùa giỡn, một cơn gió cuốn lấy tuyết thổi qua đình, đúng lúc đó này hắn quay đầu lại, một hạt tuyết rơi trên lông mi hắn, vẻ mặt hắn là sự nghiêm túc chưa bao giờ có, nói với Tạ Tế Xuyên: “Cho nên phải nhờ ngươi, sau khi về Trường An phải chọn minh chủ khác, thi triển tài hoa, nhất định phải chiếm vị trí cao trong triều, để con em nhà nghèo có thể xuất đầu lộ diện, để hiền thần tài tử đều có vị trí, để lương tướng canh giữ nơi khác không phải chịu đựng sự nghi kỵ vô cớ.”
 
Tạ Tế Xuyên nheo mắt, hai người hàn huyên lâu như vậy, có rất nhiều nội dung không thể xem là vui vẻ, chỉ có thời khắc này là hắn thấy hơi tức giận: “Ngươi đang phân rõ giới hạn à?”
 
“Đâu có.” Lý Hoa Chương chắp tay cười, vỗ vai hắn ta như khi còn nhỏ, nói: “Còn nhớ trước kia, khi viết văn, ngươi luôn muốn làm nhất đại danh thần, mà ta lại muốn đi muôn dặm đường. Có lẽ đây chính là điều đã được định sẵn từ trước, Trường An không cần Ung Vương, nhưng ngoại châu rộng lớn lại cần có rất nhiều quan lại tài đức. Chỉ khi người trong triều đình là ngươi, ta mới dám yên tâm ở bên ngoài, giúp Đại Đường trấn thủ lãnh thổ nơi biên cương.”
 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play