Hạ Tùng Bách mặc một chiếc áo khoác đen, chiếc áo khoác thiết kế dài khiến dáng người anh càng cao thêm. Mái tóc của Hạ Tùng Bách không cắt vì theo phong tục trong tháng đầu tiên của năm không được cắt tóc. Mái tóc bồng bềnh che đi cái trán, tạo cảm giác phóng túng, so với mái đầu đinh đơn giản thì đẹp mắt hơn nhiều.
Hạ Tùng Bách mặc một bộ quần áo mùa thu đặc biệt chỉnh tề, còn cố ý sửa sang lại một chút, so với người đàn ông nông thôn thì giống như là thoát thai hoán cốt, khiến người ta phải chú ý.
Triệu Lan Hương nhìn đến đỏ mặt, đã nhìn thấy dáng vẻ anh tuấn, trẻ trung của anh thời trẻ, anh còn cố ý ăn mặc đẹp đẽ để đến đây gặp cô, khiến trái tim Triệu Lan Hương đập mạnh không thôi.
Hạ Tùng Bách ừ một tiếng, nhỏ giọng giải thích: “Anh...Anh đến đây để mua Vắc-xin cho lợn.”
“Chỗ của em là thành phố lớn, thuốc cũng dễ mua hơn.”
Hiện tại, Hạ Tùng Bách nói cái gì, cô cũng tin. Anh nói một câu, Triệu Lan Hương liền gật đầu vâng một tiếng. Đợi anh nói xong, Triệu Lan Hương mới cười tủm tỉm hỏi anh: “Anh xuống xe lửa bao lâu rồi?”
“Có đói bụng không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play