Ngày hôm sau, Thuận tử thành lý thuận chương mà đi theo Hạ Tùng Bách đến trại lợn. Những người trước kia làm trại lợn rất có ít người quay trở lại làm việc, bởi vì bọn họ đều đã kiếm đủ tiền, không muốn mỗi ngày lại phải lo lắng hãi hùng, loại công việc này hàng ngày đều làm việc rất vất vả, rất ảnh hưởng tới sức khỏe. Thuận Tử có thể quay trở lại, là bởi vì ông chủ mới ra tay rất hào phòng.
Anh ta phải kiếm thật nhiều tiền, như vậy đến lúc già mới có thể hưởng phúc.
Thuận Tử là người đàn ông cao, gầy, văn nhược, sắc mặt tái nhợt, giống như một con gió thổi qua cũng có thể làm anh ta ngã xuống đất. Mọi người nói anh ta yếu ớt từ trong bào thai, thỉnh thoảng phải bồi bổ dinh dưỡng. Tất nhiên, kiếm được công việc nhiều tiền, lại không quá vất vả đương nhiên là rất tốt.
Hạ Tùng Bách bảo Thuận Tử dạy Lương Thiết Trụ cách canh gác.
Lương Thiết Trụ vốn dĩ không muốn làm loại công việc mổ lợn nguy hiểm này, nhưng Hạ Tùng Bách khuyên anh ta, bảo anh ta đi theo Thuận Tử học cách canh gác. Buôn bán thịt lợn một vốn bốn lời, Hạ Tùng Bách nguyện ý mang theo anh ta, Lương Thiết Trụ cũng không do dự, dấu vợ đi làm việc tại đây.
Về công việc khác, Lương Thiết Trụ vẫn cố gắng hoàn thành, bên Triệu Lan Hương cũng kiếm thêm được một khoản thu nhập. Lương Thiết Trụ gác tới nửa đêm, khi Thuận Tử đến thì anh ta đến chỗ Triệu Lan Hương mang điểm tâm đi giao. Lương Thiết Trụ không đi chợ đen mở sạp bán hàng nữa, nhưng thỉnh thoảng vẫn sẽ thu mua một ít lương thực cho lợn.
Hạ Tùng Diệp vẫn như cũ, đi theo Triệu Lan Hương học may quần áo, vào đông thời tiết cực kỳ lạnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play