Gửi đồ xong, Triệu Lan Hương sở túi tiền xẹp lép của mình, có chút đau lòng lại có chút thỏa mãn.
Tuy rằng tiền đã tiêu hết, nhưng cũng không phải mua để Triệu Lan Hương dùng, chờ chúng nó qua tay bán đi, sẽ thu lại được gấp nhiều lần. Khi đó hầu bao của cô cũng sẽ rủng rỉnh hơn một chút, kiểu bán lại các mặt hàng lớn là có lãi nhiều nhất, tuy nhiên giá vốn của nó cũng nhiều, nên ít người có khả năng làm.
Đầu tiên là cần phải có giấy giới thiệu đến thành phố S, tiếp theo phải có nhiều tiền mới có thể nhập những mặt hàng đắt tiền này, thỏa mãn hai điều kiện này còn phải có nhiều phiếu công nghiệp, các loại phiếu định mức khác. Cuối cùng mang theo rất nhiều mặt hàng giá trị cao lên tàu, khả năng sẽ bị công an bắt giữ.
Do đó các nhà buôn đều có con đường vận chuyển hàng hóa của riêng mình, hoặc gửi qua bưu điện. Triệu Lan Hương chỉ gửi hai bưu kiện, để tránh bị kiểm tra, miễn cưỡng cũng có thể được tính trong phạm vi hợp lý, nhân viên ở bưu cục đối với cô cũng có cảnh giác. Nếu như giống như Lý Trung làm ăn lớn, sợ rằng đi chuyến này sẽ rất là đau đầu.
Triệu Lan Hương hơi hơi cong khóe miệng, tâm tình không tồi đi đến chợ đen một chuyến, mua năm cân bột mỳ. Cuối thu trời mát mẻ, thành phố S vừa đúng vào mùa cua. Gạch cua béo gậy nhiều dầu, tại thành phố S lúc này cua là loại thực phẩm rẻ nhất.
Có một câu nói có thể miêu tả một cách đại khái nguy cơ của con cua lúc này: người dân nghèo khổ không có cơm ăn, đành phải gặm con cua lớn.
Cho đến nay địa vị của nó vẫn không bị lung lay.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play