Triệu Lan Hương thật sự không thèm để ý Hạ Tùng Bách có tiền đồ hay không.
Cô biết sau này anh nhất định sẽ vô cùng giàu có, chẳng qua thời đại này chính sách còn hạn chế, bó buộc tay chân anh phát triển. Mấy năm nay muốn kiếm tiền quả thật không dễ dàng gì, có thể cải thiện cuộc sống sinh hoạt trong nhà đã là không tồi rồi.
Nhưng trong lòng Hạ Tùng Bách có chấp niệm, anh chỉ sợ thân phận của bọn họ có sự chênh lệch quá lớn. Nếu như có nhiều tiền hơn một chút thì ba mẹ vợ mới có thể miễn cưỡng chấp nhận anh một chút.
Nghĩ đến những việc này, trong lòng Triệu Lan Hương cũng có chút khổ sở.
Hạ Tùng Bách từ trước đến nay cũng không biết, chỉ cần anh không tháo xuống cái mũ là thành phần địa chủ, thì bao nhiêu nỗ lực, cố gắng của anh đều trở nên uổng phí. Gia đình cô tuyệt đối sẽ không bao giờ cho phép cô có quan hệ với một người có xuất thân là thành phần địa chủ.
Cho nên phương hướng mà anh đang cố gắng kiên trì là sai. Anh chỉ cần kiên nhẫn chờ đợi hai năm nữa, bảo toàn chính mình mới có thể cùng cô ở bên nhau, mà không phải việc anh có thể kiếm được bao nhiêu tiền. Triệu Lan Hương nhớ hình như là bắt đầu từ năm 78, chính sách bắt đầu nới lỏng, ban đầu là chỉ có duy nhất hình thức sản xuất tập thể, thì sau đó nhà nước chuyển sang khuyến khích sản xuất cá nhân, tư nhân và kinh doanh. Nhưng chân chính xóa bỏ “Hắc ngũ loại” thì mãi đến năm 79, nhà nước mới ban hành văn kiện xuống dưới.(Hắc ngũ loại là chỉ năm phần tử xấu trong cách mạng văn hóa của Trung Quốc bao gồm: địa chủ, phủ nông, phần tử phản cách mạng, phần tử xấu, phần tử theo cánh hữu)
Từ giờ đến lúc ấy cũng phải mất ba năm, ba năm sau Triệu Lan Hương mới có hai mươi mốt tuổi, cô vẫn còn chờ được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play