Khoảng thời gian Triệu Lan Hương vừa mới trọng sinh thì từ chối đính hôn với Tằng thiếu gia, lại báo với ba mẹ là muốn xuống nông thôn. Trước đây Triệu Lan Hương là cô gái mười ngón tay không dính nước mùa xuân, nay vì để ba mẹ đồng ý mà mỗi ngày đều cần mẫn làm việc nhà, nấu cơm. Triệu Vĩnh Khánh và Phùng Liên buổi sáng thức dậy là có thể ăn bữa sáng ngon miệng, buổi tối làm việc mệt mỏi trở về, trên bàn cơm luôn có mùi đồ ăn thơm phức.
Sau nửa tháng, hai vợ chồng cũng có cái nhìn khác về con gái. Vốn dĩ giữa ba con (mẹ con) không có mối thâm thù gì, tuy rằng bị con gái làm cho tức chết, nhưng Triệu Vĩnh Khánh và Phùng Liên thật sự là ăn rất vui vẻ.
Tiểu Hổ Tử ăn đồ ăn chị gái làm nửa tháng, thân hình béo lên không ít. Cũng không phải trước đó bé kén ăn không chịu ăn cái gì, bé không có kén ăn, chẳng qua cơm chị gái nấu rất ngon, bé ăn nhiều hơn một chút.
Triệu Lan Hương dẫn Tiểu Hổ Tử đi cửa hàng mậu dịch mua thịt, mua đồ ăn. Tiểu Hổ Tử chỉ vào cái này nói muốn ăn, thấy cái kia lại chỉ vào cũng muốn. Nước miếng không ngừng ứa ra, nếu không phải trong miệng còn đang ngậm kẹo, thì có lẽ đã chảy cả một đường.
Triệu Lan Hương xếp sau một hàng dài người, chờ đợi tới lượt cô đã không còn nhiều đồ. Cô cố ý chọn móng lợn, thứ mọi người đều không thích, nên mới có thể miễn cưỡng mua được chút thịt.
Tiểu Hổ Tử cao chưa tới eo Triệu Lan Hương, một thằng nhóc bốn tuổi ôm một rổ khoai tây trong có hơi quá sức. Nhưng khuôn mặt bé lại hết sức vui vẻ, vừa đi vừa sung sướng hỏi chị gái: “Tối nay Đại Nữu làm món khoai tây chiên hả?”
Khoai tây vừa thơm vừa giòn, chấm sốt cà chua chua chua ngọt ngọt, Tiểu Hổ Tử đặc biệt thích ăn nó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT