Sau khi Triệu Lan Hương đi rồi, Hạ Tùng Bách trầm giọng hỏi: “Ông có biết là ai không?”
Cố Hoài Cẩn cũng không giấu giếm Hạ Tùng Bách.
Cố Hoài Cẩn do dự gật đầu: “Nếu thật sự có người đang theo dõi tôi, thì ngoại trừ những học sinh của tôi, tôi cũng không nghĩ đến ai khác.”
“Cậu...mang xe đi chỗ khác đi.”
“Cũng không biết...” Cố Hoài Cẩn thở dài, khó có thể che dấu sự tự trách.
Hạ Tùng Bách mỗi ngày đều mang theo một xâu thịt lợn về, trên người còn nhàn nhạt có mùi máu lợn, bằng trực giác Cố Hoài Cẩn cũng có thể đoán được Hạ Tùng Bách đi làm gì.
Hạ Tùng Bách ngắn gọn nói: “Không có.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play