Đường Thanh vui vẻ nhận lấy những chiếc bánh “cảm ơn” này, lấy một miếng trong cuộn giấy dầu ăn ngay tại chỗ, nó bùi bùi, ngọt ngọt, có mùi thơm của đậu tây.

“Cái này cũng ăn rất ngon, tôi phát hiện ra, tất cả đồ ăn ở chỗ cô đều là bảo bối.”

Đường Thanh ăn xong một cái, rất cẩn thận gói kỹ hai cái còn lại rồi nhét vào trong túi, anh ta chờ mong hỏi: “Ngày mai tôi còn có thể lại đây ăn cái gì không?”

Đã nhận của người ta một cái ân tình, Triệu Lan Hương không chút do dự mà đồng ý ngay: “Được.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play