Cố Công và Hạ Tùng Bách cùng nhau ngồi trên nền xi măng lạnh lẽo, vừa hút thuốc, vừa trò chuyện câu được câu không, mãi đến khi phía đông dần dần hửng sáng mới dừng lại.

Cố Công cảm khái nói: “Nếu có cơ hội, tôi rất muốn nhận cậu làm đồ đệ. Cậu tuy rằng tuổi trẻ lại có hơi ngốc nghếch nhưng cậu lại có thể chịu đựng gian khổ, đi theo tôi học tập nhất định sẽ có tiền đồ.”

Nói xong anh ta lại cười khổ mà lắc đầu: “Quên đi, đồ đệ là cách gọi không tốt, hơn nữa đời này tôi cũng sẽ không nhận học trò.”

Kỳ thật, những năm này làm gì có mối quan hệ gì có thể tin tưởng được....

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play