Triệu Lan Hương nói ngọt cũng không hề thay đổi được chút gì.
Hạ Tùng Bách vỗ vỗ mông cô, trầm hung ác giọng nói: “Xem dáng vẻ hiện tại của em, buổi chiều cũng đừng hy vọng gặp ba em.”
“Ngày mai rồi đi vậy.”
Nói xong hai tay vững vàng bồng cô lên đi về phía giường.
Triệu Lan Hương vội vàng vỗ anh, “Anh thật là đáng ghét, em còn đau mà.”
Hạ Tùng Bách kìm ý cười bên môi xuống, anh nhét cô vào trong chăn mềm mại, vuốt tóc cô, nhàn nhạt nói: “Để em nghĩ ngơi cho khoẻ, em nghĩ đi đâu vậy?”
Tuy da mặt Triệu Lan Hương đủ dày, là người từng trải hết chuyện đời, nhưng cũng bị Hạ Tùng Bách làm cho xấu hổ không thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT