Hôm sau
Trên đường Phố Miếu, vô số ánh mắt của người qua đường không ngừng bắn về phía này. Sở Nguyệt Ninh nhìn lại thì bọn họ lập tức né đi chỗ khác. Cô ngáp một cái, đẩy xe bán hàng đến chỗ đã thuê.
Có mấy người đang xúm lại, thấy Sở Nguyệt Ninh đi đến thì đồng loạt vẫy tay:
- Nào nào, Ninh Ninh lại đây!
Để chuẩn bị nguyên liệu nấu chè hôm nay, Sở Nguyệt Ninh làm đến gần 4 giờ sáng mới ngủ. LÚc đi đến trước nhà hàng bình dân Trương Ký còn ngáp một cái, hỏi:
- Mọi người có chuyện gì sao?
Trương Kiến Đức tỏ ra thần bí, hỏi:
- Cô còn chưa biết gì hả?
Bà chủ quầy trái cây A Sơn người thấp nhũn, bà cụ dùng chiếc lược gỗ đào chải lại mái tóc màu muối tiêu của mình và hỏi:
- Con thật sự không biết hả?
- Choa! - Chủ quầy bán dụng cụ pha trà ngạc nhiên la làng lên: - Con cũng không đọc báo luôn hả?
Sở Nguyệt Ninh lấy làm khó hiểu, cô nghiêng đầu chớp mắt hỏi:
- Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?
Lâm Gia Hoa nhét một tờ báo vào tay cô, đưa tay đẩy gọng mắt kính rồi nhỏ giọng đáp:
- Diệp Thiên Lương chết rồi.
Sở Nguyệt Ninh mở tờ báo ra, liếc mắt một cái đã thấy hình ảnh người quá cố được làm mờ ngay trang đầu tiên.
“Đêm qua vào lúc 12 giờ rạng sáng, một người đàn ông hiện đang sinh sống tại thôn Thạch Áo đã tự sát tại nhà bằng cách dùng đinh quan tài đâm thẳng vào đỉnh đầu được. Quá trình này được một người phụ nữ hành nghề mại dâm chứng kiến toàn bộ. Ba tiếng sau khi người đàn ông này tử vong, nhân viên công ty bảo hiện Đại Tân đến đồn cảnh sát tự thú đã lên kế hoạch giết vợ lừa lấy tiền bảo hiểm cùng người đàn ông này…”
Trương Kiến Đức rùng mình, hai tay khoanh lại vuốt ve cánh tay đang nổi da gà của mình. Nói:
- Ninh Ninh nói trúng phóc luôn. Diệp Thiên Lương ác ôn thiệt chứ, đúng là chết chưa hết tội!
Bà cụ A Sơn thoáng nhìn ra ngoài, nói:
- A Kiên làm cảnh sát cả đời, sao có thể hoài nghi người ta vô cớ chứ? Tiếc thay, chẳng có lấy một người tin lời ổng nói. Bây giờ tốt rồi, sự thật cuối cùng cũng được phơi bày trước mặt mọi người.
Bà A Sơn vừa nói xong, mấy người chủ quầy bên ngoài từng bênh vực Diệp Thiên Lương lập tức đỏ bừng cả mặt. Bọn họ vội vàng giải thích:
- Bà A Sơn à, sao chúng tôi biết chuyện lại như vậy cơ chứ?
- Muốn trách thì trách cái tên Diệp Thiên Lương đó biết giả vờ quá kìa. Đồ tàn ác, đến cả vợ mình cũng giết!
- Gã ta làm hại cả nhà chú Kiên thê thảm như vậy, đúng là thứ trời đánh thánh đâm!
Bà A Sơ không ngấm nổi, cầm cây lược gỗ đào xua xua:
- Tôi chẳng hơi đâu mà nghe mấy người, mở sạp đi!
Sở Nguyệt Ninh bất giác nhìn sang chỗ sạp mì xe đẩy, phát hiện hôm nay A Cường không có ra sạp.
- Khỏi nhìn, hôm qua A Cường bênh vực Diệp Thiên Lương quá mà, hôm nay lại bị vả mặt bôm bốp, tôi mà là cậu ta tôi cũng không dám vác mặt ra sạp. - Lâm Gia Hoa lấy một chiếc bánh tart mới ra khỏi lồng và đưa cho Sở Nguyệt Ninh, anh ấy cười nói: - Nếm thử vị bánh tart tôi mới nghiên cứu ra đi!
- Ỏ? Cho nho vào à? - Sở Nguyệt Ninh nhận lấy bánh tart cắn xuống một miếng, phần vỏ bên ngoài rất xốp, vừa dai vừa mềm, phần nhân bên trong bánh tart ngập ngụa vị béo của sữa. Cô mê ly nhắm mắt lại, cho anh ấy một “like": - Ngon đấy, tay nghề rất khá.
Lâm Gia Hoa vui vẻ vỗ ngực, tự thưởng cho mình một “like". Nói:
- Còn phải nói! Cái mác “hoàng tử bé bánh tart Phố Miếu" không phải là khen cho có đâu à.
Bạn đang đọc bản dịch “Thập niên 90: Xuyên đến Hương Giang làm thiên sư" được thực hiện bởi nhóm Gia Tộc Lãnh Hàn, chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng [t-y-t]. Vui lòng không copy và thu phí trên bản dịch của nhóm, bạn có thể tự dịch lại nếu thích.
Sở Nguyệt Ninh ăn xong bánh tart, cũng xắn ống tay áo lên trở về sạp hàng. Hôm nay cô cố ý tìm một chiếc khăn turban để quấn gọn tóc tai lại cho dễ làm việc. Trước tiên, cô chuyển thùng kem que dưới quầy hàng lên mặt bàn, lúc mở thùng kem một luồng hơi lạnh phả lên, bên trong không những có kem que mà còn đầy ắp nguyên liệu bán chè đã được chế biến sẵn. Cô treo tấm biển “Coi bói - Xem phong thủy" lên trước quầy hạng. Vừa mới sửa soạn buôn bán xong thì đã có khách đến.
- Chủ quán, cho một chén chè khoai môn bột báng nước cốt dừa.
Một người phụ nữ đeo kính râm đi đến trước quầy chè.
- Có ngay! - Sở Nguyệt Ninh lập tức nhận đơn, tưởng tượng đến cuộc sống tốt đẹp sau này, cô vui vẻ và hài lòng lắm, hai mắt cong hết cả lên.
Làm hai nghề bán chè và coi bói song song, cô không tin như vậy mà còn chết đói!
Người phụ nữ đưa tay lên hạ kính râm xuống mũi, nhìn lên tấm bìa cứng bên cạnh với vẻ tò mò:
- Coi bói, xem phong thủy?
Rồi lại nhìn sang Sở Nguyệt Ninh đang chuẩn bị làm chè, hỏi:
- Cô biết cái này nữa hả?
Lâm Gia Hoa quầy bên giơ tờ báo lên, chỉ vào mấy chữ to tướng trên đó và nói:
- Có xem báo Hương Cảng sáng nay chưa vậy? Có vụ Diệp Thiên Lương giết vợ lừa tiền bảo hiểm, chân tướng là do một tay thầy Sở bói ra đó!
- Linh dữ vậy sao? - Người đàn bà bán tín bán nghi gỡ kính râm xuống, nói: - Hông ấy coi cho tôi một quẻ đi!