- Tại sao? Tại sao đàn bà các cô đều đê tiện như vậy? Vợ tôi cũng vậy, các cô cũng vậy! Tôi chỉ là một người làm công ăn lương ở căn tin, công việc của tôi đã thấp kém rồi mà các cô còn liếc mắt đưa tình với tôi?
Lên cơn điên xong, dường như Lý Chí Vinh tỉnh táo được khoảng 1 - 2 phút. Gã buông tay ra, đèn pin theo đó rơi xuống, gã ngồi phịch xuống đất, hai tay bưng mặt khóc nức nở.
- Tại sao? Tại sao lại đê tiện như vậy? Mấy người không liếc mắt đưa tình với tôi thì đâu có chuyện gì xảy ra đâu? Không sao, chờ tôi giết Tô Nhân Nhân đi, các cô cũng không dám hèn hạ như vậy nữa, không dám quyến rũ đàn ông lung tung nữa…
- Anh không có bản lĩnh lấy được mạng Tô Nhân Nhân một lần nào nữa đâu.
Bên ngoài tầng hầm có một giọng nói trong trẻo vang lên. Lý Chí Vinh sửng sốt, chậm rãi quay đầu lại.
Ánh sáng dần dần trở nên mờ ảo, cô gái ôm chậu hoa đào bước vào, trên gương mặt thờ ơ là đôi mắt quả vải, mái tóc dài được vấn lại bằng chiếc khăn hình tam giác mà một lọn tóc mái rơi ra xõa xuống nốt ruồi nhỏ cạnh mũi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT