[Thập niên 90] Xuyên Đến Hương Giang Làm Thiên Sư (Đơn Giản Một Quẻ, Nhận Tội Lại Đền Tội)

CHƯƠNG 14: MỖI NGÀY MỘT QUẺ


2 tháng

trướctiếp

 

Phố Miếu là khu chợ đêm có tiếng ở Du Ma Địa. Ngôi miếu Thiên Hậu được xây vào giữa đời nhà Thanh, nên được đặt tên là miếu Thiên Hậu. Vừa qua giờ cơm trưa, vẫn còn trong thời gian nghỉ trưa. Mấy chủ sạp hàng không có gì làm: có người xúm lại tán dóc, có người đeo mắt kính xem báo lá cải và tin tức giải trí Hương Cảng. 

Sở Nguyệt Ninh phải chào hỏi suốt cả quãng đường trở về quầy hàng. Cô bưng cốc trà sữa còn thừa một chút, vừa ngẩng đầu lên thì thấy chú Kiên đội một chiếc mũ rơm đứng dưới trời nắng chang chang. 

- Chú Kiên?

Chắc chú Kiên đợi cũng lâu rồi, gương mặt dưới chiếc mũ rơm vừa đỏ vừa nhễ nhại mồ hôi. Thấy Sở Nguyệt Ninh đã về, gương mặt nghiêm nghị của ổng cuối cùng  cũng xuất hiện một nụ cười. 

- Sở đại sư, cô về rồi hả! 

Nói đoạn, ổng đưa một xấp tiền qua. Nói:

- Đây là số tiền còn thiếu. 

Sở Nguyệt Ninh nhận lấy đếm lại một lần, có khoảng 3.000 đô. Cô lấy ra 1.500 đô rồi trả lại số dư, nói:

- Đã thống nhất là 2.000 đô thì trả 2.000 đô thôi. 

Chú Kiên cuống quýt, đưa tay cản lại:

- Sở đại sư, cô cứ nhận đi. Sau khi Diệp Thiên Lương chết, đồn cảnh sát nhận được hồ sơ tự thú của nhân viên công ty bảo hiểm Đại Tân, điều tra rõ ràng vụ án, đã trả tiền bồi thường cho hai vợ chồng chú rồi. 

Chú Kiên không biết làm sao để bày tỏ lòng cảm kích với Sở Nguyệt Ninh. 

Buổi tối hôm đó, ổng đã mua đủ dụng cụ làm bom tự chế, dẫn theo người vợ khùng khùng điên điên của mình, định bụng chết cùng Diệp Thiên Lương. Là Sở Nguyệt Ninh nhận đơn phá trận phong thủy mới giúp bọn họ thoát khỏi bi kịch, còn phơi bày ra sự thật nên chú Kiên đã không còn tôn thờ mỗi khoa học như hồi còn trẻ nữa.  

Theo như lời khai của gái bán hoa, sở cảnh sát cho biết dường như đêm đó Diệp Thiên Lương bị trúng tà, hai tay cầm lấy đinh quan tài, tự đâm vào mình. Mặc dù lúc kết án đã lược bỏ chi tiết bị trúng tà, nhưng trong lòng chú Kiên hiểu rõ sao lại như vậy.  

- Bây giờ Thục Phân đã khỏe lại rồi, A Quyên cũng báo mộng nói rằng rất cảm kích cô. Làm ơn hãy nhận lấy số tiền này đi! 

Nhưng Sở Nguyệt Ninh vẫn từ chối, nói:

- Nghề nào cũng có nguyên tắc. Tôi đã báo giá đơn hàng này với chú rồi, báo bao nhiêu thì lấy bấy nhiêu. 

Lâm Gia Hoa nảy ra một ý:

- Hay là như vầy, cầu siêu cho A Quyên đi, để cô ấy đi đầu thai sớm một chút, kiếp sau sống một cuộc đời mỹ mãn?

Chú Kiên nghe vậy cảm thấy rất đúng, bèn nói:

- Được đó. Sở đại sơ, chuyện này vẫn luôn là tâm bệnh của chú, trước đó A Quyên bị cắm đinh quan tài vào hộp sọ, chú rất lo sẽ bị ảnh hưởng. 

Sở Nguyệt Ninh nghĩ ngợi, bèn trả 1.000 đô cho chú Kiên, giữ lại 2.000 đô, nói:

- Cầu siêu thì 500 đô là đủ rồi. 

Cô bỏ tiền vào túi quần, rồi bấm tay tính toán: 

- Thứ hai tuần sau là ngày tốt đó, giờ thích hợp để liệm và chuyển quan tài là 3 giờ chiều. Từ dương chuyển sang âm, dương khí suy thoái, âm khí rất mạnh, giờ lành cho việc cầu siêu. 

- Mọi chuyện đều nghe theo sự sắp xếp của đại sư. 

Bạn đang đọc bản dịch “Thập niên 90: Xuyên đến Hương Giang làm thiên sư" được thực hiện bởi nhóm Gia Tộc Lãnh Hàn, chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng [t-y-t]. Vui lòng không copy và thu phí trên bản dịch của nhóm, bạn có thể tự dịch lại nếu thích.  

Tiễn chú Kiên đi, Sở Nguyệt Ninh bắt đầu buôn bán. Thời gian dần trôi, tới chiều thì lượng khách đến Phố Miếu cũng đông đúc hơn. Trong khoảng thời gian này cũng có người tới chỗ Sở Nguyệt Nam coi bói thử, nhưng Sở Nguyệt Ninh chỉ mỉm cười từ chối hết. 

- Hôm nay không coi được nửa, ngày mai nếu tiện thì đến tìm tôi. Tạm thời mỗi ngày tôi chỉ xem được một quẻ thôi. 

Người trong Huyền môn toàn tu luyện bằng công đức, chẳng hạn A Quyên bị đinh quan tài giam cầm mãi mãi không thể siêu thoát, bản thân cô ấy lại không làm chuyện ác ôn gì, sau khi giải cứu cô ấy sẽ có công đức. Công đức có thể tích lũy, và cũng sẽ tiêu hao dần. Tích lũy càng nhiều công đức thì năng lực càng lớn mạnh. 

Trước mắt pháp lực của cô chưa đủ, cho nên mỗi ngày chỉ xem được một quẻ. Nhưng, cô có cảm giác, chờ thêm một khoảng thời gian nữa, là có thể xem được hai quẻ.  

- Bà chủ, cho một chén chè đậu xanh phổ tai. - Người đàn ông nói xong ngồi xuống bàn nhỏ chờ đợi, cúi đầu móc máy nhắn tin ra trả lời tin nhắn. 

Ông ấy không vui với tin nhắn phản hồi ở đầu dây bên kia, nhíu mày thì thầm:

- Bảo là ở công trường có chuyện, muốn cử thêm người qua. Mà sao giờ lại không liên lạc được nhỉ?

- Có ngay! - Sở Nguyệt Ninh đặt cốc trà sữa lên xe, khom người lấy chén từ chiếc hộp bên dưới ra rồi mở nắp thùng lạnh. 

Chẳng mấy chốc, một chén chè đậu xanh phổ tai rưới nước đường được đặt trên bàn. Chung Quốc Minh cũng không ngẩng đầu lên, lẩm bẩm cảm ơn rồi lại cầm máy nhắn tin gõ chữ trả lời tin nhắn. 

Ừng ực.

Tâm trạng không tốt được đậu xanh mát lạnh và sảng khoái xoa dịu. Trong mắt ông ấy sáng ngời, khen ngợi:

- Ngon quá! Vị chè không giống mấy hàng chè khác, mềm và ngọt hơn. Bà chủ dùng nguyên liệu gì để nấu vậy?


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp