Tiếng hét điên cuồng xé tan sự im lặng của bóng tối. Đồng thời còn có cả tiếng vùng vẫy kịch liệt, từng hơi thở gấp gáp trộn lẫn vào nhau, đèn xung quanh lạch cạch một tiếng liền sáng lên. Bốn phía sáng bừng đến chói mắt, xung quanh như nổ đom đóm, mười mấy giây sau mới bình thường trở lại. Cả người cậu thấm ướt mồ hôi, sau lưng là một mảng lạnh lẽo, từ phần xương cụt truyền đến cảm giác rờn rợn. Cố Từ Thần trông thấy Thái Ly bị hai người lôi đi xềnh xệch.
- Thả tôi ra! Mau thả tôi ra!
Thái Ly gào khóc, vùng vẫy liên tục nhưng chẳng hề ảnh hưởng gì đến hai kẻ kia. Bọn họ xách Thái Ly như xách một con gà còi yếu ớt, hoàn toàn không bị sự phản kháng của cô ta làm cho lảo đảo. Cố Từ Thần không khỏi cảm thấy vô lý. Mặc dù Thải Ly là phụ nữ nhưng chắc chắn sức lực không hề yếu ớt. Huống chi cô ta đang trong tình thế nguy hiểm, sức lực của cô ta càng bộc phát mạnh mẽ để có thể trốn thoát. Thế nhưng...
Cố Từ Thần híp mắt, trong lòng căng thẳng. Nói như vậy, bọn họ ngoài việc không bị thu bé lại, giữ nguyên ngoại hình thì chẳng khác gì trẻ con, đến sức lực cũng bị giảm, không phản kháng nổi. Điều này không phải là chuyện tốt, nó đồng nghĩa với việc bọn họ không có cơ hội phản kháng, cực kì bất lợi cho người chơi. Nếu như lúc sáng, Cố Từ Thần chọn rời đi. Vậy chẳng may bị bắt được, đến cơ hội phản kháng cầm cự thời gian cho đồng đội giải vây cũng chẳng có.
Cậu nhìn Thái Ly bị lột sạch quần áo bên ngoài, chỉ còn lại đồ lót rồi bị lòi lên cái ghế ở giữa phòng, dùng những sợi đai to lớn siết chặt cô ta vào ghế, phòng hờ cô ta giãy dụa chay trốn.
Cơ thể bị ép mở thành hình chữ đại, Thái Lỵ trợn tròn mật nhìn từng người mặc áo blouse trắng di chuyển xung quanh mình. Cô vừa xấu hổ vừa sợ hãi, sắc mặt trắng bệch không còn giọt máu, cánh mũi phập phồng, đôi môi run rẩy
- Không... làm ơn... đừng mà.....
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT