Về phần câu nói vui đùa chẳng lựa lời này của Tóc Vàng Hoe, kỳ lạ ở chỗ lại chẳng có ai thêm thắt lời nào, thậm chí đến cả Lý Lam Phương cũng không dò hỏi xem câu anh nói là có ý gì. Tuy trong sân xuất hiện vài giây im lặng, nhưng rất nhanh mọi người đều làm như không nghe thấy rồi ai làm việc nấy.

Tóc Vàng Hoe sợ đến mức toàn thân đổ mồ hôi lạnh, liên tục chột dạ liếc nhìn Hình Võ, mấy lần định tìm cơ hội để giải thích với anh nhưng vẻ mặt Hình Võ lại rất thờ ơ. Dường như anh không hề để tâm tới câu nói miệng nhanh hơn não kia của anh ta vậy, khiến cả buổi tối Tóc Vàng Hoe như có cái gai cắm trên người, đứng ngồi không yên.

Tình Dã ăn xong cơm thì vào văn phòng để kiểm tiền, một lúc sau Hình Võ cầm chai nước vào, nói với cô: “Kiểm xong thì về nghỉ ngơi nhé, hôm nay đừng làm nữa.”
Tình Dã nghiêng đầu nhìn ra bên ngoài, thấy không có người bèn thấp giọng hỏi anh: “Mẹ anh có hỏi gì không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play