Tình Dã nhìn bàn tay đã vô cùng quen thuộc đang đưa ra trước mặt mình, đã bao nhiêu đêm cô ôm bàn tay này đi ngủ, đã bao nhiêu lần cô vuốt v e những vết chai sần trong lòng bàn tay anh, nghĩ xem bao giờ bọn họ mới có thể vượt qua được những năm tháng khó khăn, chật vật ấy, cùng nhau nắm tay bước tới thành công.

Thời gian ngắn ngủi hai năm, bọn họ từ lúc nhìn nhau không thuận mắt cho đến thăm dò, rồi đến kiên quyết là đối phương. Đã trải qua chua xót, tuyệt vọng, thống khổ, ngọt ngào, ấm áp cùng chia lìa. Bây giờ gặp lại nhau bên dưới cổng vòm gạch xanh và cột trắng rực rỡ này, đáng lẽ họ nên kích động ôm nhau, khóc lóc một trận. Nhưng bây giờ, Tình Dã đột nhiên có cảm giác muốn đánh người, đặc biệt là khi nhìn thấy bàn tay đưa đến trước mặt này, cô đang nghĩ có nên tát anh một cái hay không.
Chẳng qua nếu thật sự tát anh thì bữa cơm này coi như xong đừng mong có thể tiếp tục được. Vì để cho chị em nhà Khúc Băng không bị khó chịu, Tình Dã nỗ lực đè nén cảm xúc này xuống.

Thế nhưng mọi người xung quanh không ai hiểu chuyện gì, cảm thấy một hồi xấu hổ. Khúc Băng nhanh tay kéo Tình Dã lại, giả bộ như không có chuyện gì mà cười nói: “Ai gia, nóng chết mất, chúng ta đi ăn cơm trước nào.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play