Tam Lại đi vòng quanh bãi đỗ xe mấy lần cũng không tìm thấy Cận Triều và Khương Mộ, anh ta nghĩ đến việc leo lên một cọc xi măng gần đó nhìn về phía xa để tìm xem bọn họ đang ở đâu thì nào ngờ lại nhìn thấy cảnh tượng không thể chịu nổi này.
Ông chủ Vạn nheo mắt nhìn chàng trai trẻ ăn mặc kỳ lạ này hồi lâu, nếu không phải dưới chân anh ta là một cọc xi măng lớn trụi lủi, với cách ăn mặc khoa trương này của anh ta rất dễ làm cho người ta có suy nghĩ anh ta là diễn viên của một đoàn phim hay đoàn kịch nào đó, bằng không làm gì có người bình thường nào ăn mặc như vậy và lại leo lên đó đứng làm gì?
Nhưng một lúc sau, ông chủ Vạn liền nhận ra được chàng trai trẻ này, ông ta thân thiện cười nói: "Thì ra cậu là con trai của Lão Lại. Mấy năm trước tôi và ba cậu còn uống rượu cùng nhau, sao mấy năm nay rất ít thấy cậu về nhà?"
Tam Lại nghe thấy nhắc đến ba mình liền tức giận, anh ta ném chiếc khăn quàng cổ ra sau lưng và nói với ông chủ Vạn: “Lần sau nếu ông có đi uống rượu với ông ấy thì nhờ chuyển lời kêu ông ấy trả tiền cho tôi.”
"..." Mọi người nhìn nhau, không biết chuyện gì đang xảy ra.
Ông chủ Vạn ung dung nói: “Tiểu Lại, bố con và chú không phải mới là bạn bè ngày một hai ngày, chuyện của chú và Tửu, tốt nhất con đừng nên dính líu vào.”
Tam Lại vén góc quần lên để lộ đôi giày da cao cấp mới sáng bóng, sau đó nói: “Tục ngữ có câu Trường Giang sóng sau xô sóng trước, nếu thế hệ sau tốt hơn thế hệ trước thì chúng ta phải nên mừng chứ, với lại ông cũng vừa nói ông và ba tôi là bạn tốt của nhau, vậy nên tôi càng phải nhúng tay vào chuyện này.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play