Căn phòng vốn đã nhỏ bé bỗng trở nên tối đi vài độ, Cận Triều đứng dậy khỏi ghế rồi đi tới trước mặt Khương Mộ, anh chậm rãi đứng tựa vào bàn và chỉ cách cô một bước, Khương Mộ ngước mắt lên còn anh thì cúi đầu xuống, hàng mi anh tạo thành một cái bóng nho nhỏ dưới hốc mắt, anh cầm trong tay một cái bánh răng xoắn ốc rồi lên tiếng: "Nghe nói mấy ngày nay em luôn hỏi thăm Tam Lại về chuyện của anh, hỏi thăm tới đâu rồi?"
Khương Mộ có chút chột dạ siết chặt quai cặp sách của mình, trong khoảng thời gian này bất cứ khi nào có cơ hội ở một mình với Tam Lại, cô đều nhân cơ hội hỏi thăm về chuyện của Cận Triều, nhưng nếu cô đã cố tình đi vòng thì Tam Lại còn cố tình đi vòng hơn cô, có đôi khi hai người bọn họ đi càng lúc càng xa, kết quả cuối cùng là không hỏi được chuyện gì cả.
Cận Triều giữ chặt phần giữa của bánh răng, tay kia thì nhẹ nhàng đẩy bánh răng chuyển động, bánh răng trong tay anh từ từ bắt đầu xoay, khóe miệng anh khẽ giật, sau đó lên tiếng hỏi: "Sao em lại muốn biết nhiều chuyện về anh như vậy?"
Khương Mộ nhìn chằm chằm bánh răng đang quay, sau đó cô trầm giọng đáp: "Bởi vì... đó là anh."
Cận Triều gật đầu, trong giọng nói mang theo chút xa cách: “Tối hôm đó anh đã kêu em hạn chế tới đây, thì ra là em vẫn chưa hiểu.”
Khương Mộ bắt gặp ánh mắt đen tối nặng trĩu của Cận Triều, anh đang ở rất gần cô, nhưng không hiểu sao cô lại có cảm giác dường như mình không bao giờ có thể chạm tới anh.
Lông mày cô hơi nhíu lại, đôi má ẩm ướt xanh xao mang theo một chút bướng bỉnh không phục, một tay Cận Triều xoay bánh răng, bánh răng chuyển động phát ra âm thanh rất nhỏ, kèm theo giọng nói trầm thấp của anh: "Bây giờ em cũng biết rõ hai chúng ta không có quan hệ huyết thống gì với nhau, tuy rằng khi còn bé đã sống với em một thời gian, nhưng khi đó em chỉ là một đứa trẻ, nhưng bây giờ..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT