Hôm đó trùng hợp là một ngày cuối tuần, là một buổi chiều có ánh nắng khá đẹp, Khương Mộ sau khi tỉnh ngủ liền đi đến gara ô tô, Cận Triều và những người khác đều rất bận rộn, vì thế Khương Mộ tự dời một chiếc ghế dài đến giữa gara và cửa hàng thú cưng, sau đó đeo tai nghe vào và bắt đầu luyện nghe tiếng Anh, Tia chớp lười biếng nằm ở bên chân cô, hôm nay là ngày nghỉ nên cửa hàng của Tam Lại buôn bán cũng không tệ, cứ cách mấy phút là có người đem thú cưng của mình đến cửa hàng để tắm rửa và cạo lông.
Tới gần lúc chạng vạng, một chiếc Mercedes-Benz màu nâu từ từ dừng lại trước cửa gara ô tô, một thanh niên bước xuống xe và hét lên vào bên trong gara “Người đâu, kiểm tra lốp trước bên phải.”
Tiểu Dương nghe thấy có tiếng người nói liền đi ra, đúng lúc này người đàn ông lại đột nhiên hét vào gara lần nữa: "Này, đây là ai vậy? Tôi không nhìn lầm chứ? Đây chính là Thất ca vang dang của trường Phụ Trung sao?"
Cận Triều đang giúp một chủ xe thay bộ lọc động cơ trong phòng bảo trì, nghe thấy lời này, anh liền quay đầu lại, anh biết người đàn ông này, tên anh ta là Lương Chí, hồi đó cũng học cùng lớp với anh, anh ta là lớp phó học tập của lớp anh trong suốt ba năm trung học nhưng thành tích lúc nào cũng đứng sau anh, có thể là vì cảm thấy không công bằng hoặc là vì ghen tỵ nên sau lưng anh ta cũng từng không ít lần giở trò tiểu nhân với anh, Cận Triều chỉ đến muộn nửa phút anh ta cũng ghi biên bản lại, hơn một nửa bản kiểm điểm của anh đều có công lao của tên Lương Chí này, có lần anh ta từng đi tố cáo Cận Triều hút thuốc, xém chút nữa anh đã bị kỷ luật theo quy định của trường nhưng cũng may là anh ta không có chứng cứ, cuối cùng thầy Mã đã giúp anh dàn xếp ổn thỏa, Tam Lại cũng từng dẫn người tới đánh anh ta một lần, vậy nên khoảng thời gian sau đó anh ta cũng trở nên ngoan ngoãn không ít.
Không ngờ hôm nay anh ta lại mò tới được nơi này, khi Lương Chí nhìn thấy Cận Triều mặc quần áo công nhân lấm lem, anh ta đột nhiên bật cười đầy đắc ý và vẫy tay với Tiểu Dương: "Không cần cậu tiếp, tôi có quen biết với ông chủ, kêu cậu ta ra tiếp tôi."
Tiểu Dương có chút xấu hổ quay lại nhìn Cận Triều, Cận Triều kêu Gà trống sắt đảm nhận công việc của mình, sau đó bước ra ngoài hỏi: “Xe anh bị sao vậy?”
Lương Chí nhìn anh một lượt từ trên xuống dưới rồi hỏi: "Sao lại như vậy? Suýt nữa thì tôi đã không nhận ra cậu rồi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play