Trong khoảng thời gian này trường của Cận Hân cũng đã khai giảng, nhưng không phải ngày nào cô bé cũng đến trường, dường như cô bé cũng không thích học tập, có lần torn lớp làm bài kiểm tra, Khương Mộ nghe nói cô bé chỉ thi được có 36 điểm toán, tuy rằng toán học của cô cũng không tốt, nhưng nếu đem ra so sánh, cô cũng có thể coi như là một thiên tài toán học, ít nhất lúc bằng tuổi Cận Hân, cô vẫn có thể thi được điểm tối đa.
Lúc đầu Khương Mộ còn tưởng rằng cô bé này có thể bẩm sinh đã bị khiếm khuyết nên khả năng học tập mới không tốt, nhưng cô sớm phát hiện ra không phải vậy, khi Khương Mộ không có ở nhà, Tiểu Hân sẽ chơi với máy học, nhưng chỉ cần khi cô ở nhà, cô bé này sẽ cố tình ném máy học xuống đất, có vài lần cô mua đồ ăn cho Tiểu Hân nhưng cô bé không hề tỏ ra cảm kích chút nào, tuân theo nguyên tắc nước sông không phạm nước giếng, Khương Mộ dần dần xem cô bé như không khí, và những lần sau đó cô cũng không còn chủ động phản ứng với cô bé đó nữa.
Mà Cận Triều ở bên kia thì vốn định tìm Khương Mộ nói chuyện một chút nhưng lại bị một chuyện quan trọng làm trì hoãn, anh còn chưa ra tay chia rẽ uyên ương thì Đồng Cương đã bất ngờ đổ mưa lớn.
Hôm đó là thứ bảy nên trường học được tan học sớm, Cận Cường còn chưa tan làm, Khương Mộ vừa về đến nhà không bao lâu thì Triệu Mỹ Quyên liền nhận được điện thoại và vội vàng đi ra ngoài.
Không lâu sau, ngoài cửa sổ có mấy tia sét đáng sợ liên tiếp lóe lên, thắp sáng cả bầu trời đêm, Khương Mộ ngồi trước bàn làm việc cũng bị làm cho giật mình mấy lần, lúc cô ngẩng đầu lên trùng hợp cũng có vài tiếng sấm vang lên, tóc Khương Mộ đều dựng đứng hết cả lên, cô vốn sợ sấm sét, từ sau đêm mưa năm chín tuổi khi ba cô dẫn Cận Triều rời khỏi nhà, cô luôn cảm thấy bất an khi gặp phải thời tiết giông bão như vậy.
Nhưng rất nhanh, Khương Mộ nghĩ tới Cận Hân vẫn còn ở nhà, cô vứt bút và đi tới mở cửa ra, phòng khách vẫn còn bật một ngọn đèn nhỏ nhưng lại không thấy bóng dáng Cận Hân đâu, cô gọi hai tiếng nhưng vẫn không thấy ai trả lời, cô nhanh chóng chạy vào phòng bếp tìm kiếm khắp nơi, lúc đi ra thì chợt nhìn thấy Cận Hân đang ngồi ôm gối rúc mình dưới bàn ăn, mặc dù cô bé này ít nhiều có chút cổ quái nhưng khi nhìn thấy cô bé cuộn mình dưới bàn, Khương Mộ vẫn có chút mềm lòng, cô đi về phía Cận Hân, nhẹ nhàng nói với cô bé: "Đừng sợ, ra đây với chị.”
Vừa định cúi xuống, cô thoáng thấy chiếc máy học đang đặt trên bàn, màn hình vẫn còn đang bật, và trên đó đang hiển thị các câu hỏi để vượt qua các cấp độ, mỗi câu trả lời đúng thường sẽ được thưởng các ngôi sao, sau đó có thể dùng ngôi sao để mở khóa các trò chơi nhỏ thú vị. - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt.
Điều kì lạ là là Tiểu Hân lúc trước còn không tính được phép tính 4 cộng 7 đơn giản nhưng lại có thể vượt qua cấp độ thứ mười hai trong ngân hàng câu hỏi. Khương Mộ nhìn vào các câu hỏi trên màn hình vẫn còn đang đếm ngược chờ thời gian trả lời rồi đặt xuống, một tay cô kéo Tiểu Hân ra khỏi bàn, tay kia chỉ vào cái máy học: “Những câu này là do em làm à?”
Tiểu Hân bất ngờ nhặt chiếc máy học lên và ném chiếc máy học vào tường, một tiếng "rầm" vang lên, chiếc máy học rơi xuống đất và màn hình cũng bị vỡ tan, Khương Mộ tức giận hỏi: "Em đang làm cái gì vậy?"

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play