Bản thân Hùng Thành chính là một đại hán cao hơn 1m9, giờ phút này cánh tay kẹp mấy cái đùi người, vui tươi hớn hở đứng đó trông rất giống trưởng quầy bán bánh bao thịt người trong truyện Thủy Hử.
Chương Dục Cẩn tức giận mà duỗi tay ra: “Giống bộ dáng gì chứ, đưa cho ta!”
Hùng Thành vui sướng đem tay chân vất thành một đống trong lòng lão đại: “Thế nào tổ trưởng Chương, đủ tươi đi! Ta hiện tại gọi điện xe cứu thương nhé?”
Hứa Vi từ phía sau Hùng Thành đi tới: “Còn xe cứu thương, người trúng thuật con rối bị cắt không chỉ là da thịt đâu, đưa cho ta đi!”
Nói xong, Hứa Vi ôm gần trăm cân tay chân, thưởng thức dây nhỏ màu đỏ tươi trong tay, dẫm lên giày cao gót đi về phía phòng học, cũng không quay đầu lại nói: “Tìm cho ta cây kim tới đây.”
Trương Vũ đều bị sự hung hãn của Hứa Vi dọa rồi: “Hứa Vi tỷ, không phải là muốn tự mình khâu chứ? Lúc trước ta thấy nàng ta may cái túi cũng thủng lỗ chỗ…”
Hứa Vi ở phòng học khâu tay chân, Trương Vũ xuống lầu tìm kim khâu, Hùng Thành đột nhiên thần thần bí bí mà tới gần Chương Dục Cẩn, hạ giọng hỏi: “Tổ trưởng Chương, vừa rồi ngươi hành lễ với ai thế?”
Chương Dục Cẩn trầm mặc một chút, đáp: “Lãnh đạo.”
Hùng Thành hoang mang mà chớp chớp mắt, nhưng nhìn Chương Dục Cẩn vẻ mặt cao thâm khó đoán, trong lòng biết là hỏi không ra cái gì, chỉ đành nói sang chuyện khác: “Tổ trưởng, mới vừa rồi tiểu bảo an kia bố trí trận pháp gì trong toà nhà mà lại có uy lực lớn như vậy? Quỷ là đồ vật của âm phủ, phàm nhân chúng ta mới là chính chủ của dương gian, như thế nào vừa rồi cứ như bị đảo ngược lại vậy.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT