Thực Hiện Ước Mơ Sau Khi Xuyên Thành Nhân Vật Phụ

Chương 2: Xuyên Sách


1 tháng


Ánh sáng chói lóa của mặt trời ngày hè chiếu vào mắt của người đang nằm trên một chiếc giường rộng lớn, người năm trên giương nhúc nhích cự quậy, dần dần mở mắt. 

Trước mắt Trần Ninh là một trần nhà cao với trung tâm là một chiếc đèn chùm to lớn lấp lánh, suy nghĩ đầu tiên là đây không phải phòng của cậu, Trần Ninh ngồi dậy quan sát căn phòng và cậu chắc chắn nơi đây cậu chưa nhìn thấy qua bao giờ, cậu đang nằm ở trên sàn ở nhà mình bây giờ sao lại ở đây?.

 Trong lúc đang hoang mang không biết nơi này là nơi nào thì cánh cửa phía sau mở ra, một người phụ nữ mang tạp dề có phần mủm mỉm bước vào, một giọng nói nhẹ nhành pha chút bất ngờ “ Ah! Sao hôm nay cậu chủ dậy sớm thế, cậu cứ ngủ thêm đi, dì chỉ vào lấy đồ dơ đem giặt thôi”. 

“ Cậu chủ?” Trần Ninh vừa nhẩm trong miệng vừa nhìn người phụ nữ mang đến cho cậu cảm giác quen thuộc dù mới lần đầu gặp trước mặt.

 Trần Ninh hỏi “ Đây là đâu thế ạ?”

Gương mặt  Lâm Dung tỏ ra vẻ bất ngờ trước câu hỏi của cậu.Trong ấn tượng của Lâm Dung, Trần Ninh là một người hiền lành, rụt rè, ít nói nếu không muốn nói là lầm lì, từ trước đến nay cậu thường không nói chuyện nhiều với người làm trong nhà, đến cha mẹ của mình thì lâu lâu mới nói được vài câu.

 Sau một lúc bất ngờ Lâm Dung mới trả lời Trần Ninh “ Con sao thế đây là nhà của con mà”

Trần Ninh vẫn đang hoang mang thì trong đầu cậu một loạt hình ảnh kí ức ùa tới khiến cho đầu cậu đau nhức kinh khủng. 

Trần Ninh ôm đầu, những mảnh kí ức dường như đang trả lời từng câu hỏi của cậu và mọi thứ từ từ được sáng tỏ. Trần Ninh đã nhận thức được là cậu đã xuyên vào một tiểu thuyết mạng được in thành sách mà bạn của cậu- Dương Nhất Tâm rất tâm đắc và thường luyên thuyên cốt truyện để lôi kéo cậu cùng đọc, nhưng cậu quá bận với dự án thiết kế và một phần Trần Ninh không thích những thể loại tình cảm  nên nhiều nhất thông tin cậu biết về câu truyện này là qua lời kể của Nhất Tâm.

“The Story of a Star” kể về nhân vật Lạc Vĩ là một sinh viên khoa nghệ thuật có xuất phát điểm là một cậu bé mồ côi cha, mẹ cậu làm giúp việc trong một gia đình giàu có nuôi cậu ăn học. Trong quá trình học đại học thì cậu được một quản lí làm việc trong một công ty giải trí phát hiện nhan sắc nổi bật và khí chất hiếm thấy, từ đó lấn sân vào giới gặt hát được nhiều thành tựu, nhưng bênh cạnh đó cũng xuất hiện nhiều khó khăn và thử thách vùi dập cậu. Về phương diện tình cảm thì cậu được một giám đốc và cũng là thiếu gia của một gia đình tài phiệt khét tiếng yêu say đắm, nhưng tình cảm của Lạc Vĩ lại đặt ở một người khác và cuối cũng cậu lại bị nguời ấy khước từ, sau một thời gian dài đày thăng trầm thì cuối cùng Lạc Vĩ lại cảm động trước tình cảm của cậu trai giám đốc ấy, kết của câu truyện là một cái kết hạnh phúc viên mãn.

Trần Ninh chỉ nhớ được bấy nhiêu đấy và chi tiết quan trọng mấu chốt cậu nhớ chính là vai trò của nguyên thân này, chính là không có vai trò gì hết, một vai phụ nhạt nhòa không liên quan đến cốt truyện được Nhất Tâm nhắc tới vì tên này có cùng tên với cậu. Nguyên thân chỉ là con của chủ gia đình mà mẹ của Lạc Vĩ là Tố Chân làm việc, cậu cũng chả nhớ hoặc là Dương Nhất Tâm chưa từng kể về nhân vật này, Trần Ninh phải dựa vào kí ức của nguyên thân để sinh tồn thôi.

 Nhìn thấy khuôn mặt lo lắng của Lâm Dung nhìn mình, Trần Ninh gượng cười bảo không sao và kêu bà ra ngoài để cậu sửa soạn. 

Lâm Dung nghe lời cậu ra ngoài với tâm trạng vừa có chút vui vì cậu chủ hôm nay biết cười và nói nhiều hơn, song đó là một chút lo lắng vì nhìn sắc mặt của của Trần Ninh không được khỏe lắm, bà thầm nghĩ “chắc mình phải gọi ông bà chủ về nhà một chuyến thôi”.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play