Thực Hiện Ước Mơ Sau Khi Xuyên Thành Nhân Vật Phụ

Chương 1: "Chết Tiệt!"


1 tháng


“ Phấn chấn lên đi!! cậu cứ xụ mặt như vậy cũng đâu có thay đổi được gì đâu....” - Một cô gái xinh xắn với mái tóc nâu đang khoác vai một chàng trai thấp hơn mình một cái đầu, nói với giọng an ủi.

Cạnh cô là một chàng trai có mái tóc đen bù xù cùng với trang phục xộc xệt, trên gương mặt mang vẽ buồn bả xen lẫn mệt mõi với hai quần thâm trên mắt- Cậu tên là Trần Ninh năm nay đã 32 tuổi, là một nhà thiết kế thời trang vào nghề được hơn 10 năm nhưng tên tuổi vẫn rất ít người biết tới, những thiết kế của cậu rất ấn tượng nhưng thứ Trần Ninh thiếu chính là sự may mắn nên cho dù có tài năng nhưng cậu vẫn chưa đạt được thành công xứng đáng với tài năng của mình. Cậu có một dự án ấp ủ và đổ rất nhiều mồ hôi công sức vào nó, nhưng tới ngày nộp các thiết kế của mình lên công ty thời trang để nhận tài trợ cho dự án thì bất ngờ công ty tuyên bố phá sản...

Dương Nhất Tâm chuyển từ tư thế khoát vai Trần Ninh thành hai tay hai má của cậu mà kéo căng- “ tiểu tổ tông của tôi ơi sao mà cậu đen như quạ thế, làm chuyện gì cũng xui xẻo, người yêu thì không có, sự nghiệp thì giậm chân tại chổ 10 năm, tui thấy cậu chỉ may mắn là có có tui làm bạn thôi”

“ Nói gì thế...”- Trần Ninh mặt chán nản nói.

“Nói cho cậu nghe tớ thấy các thiết kế của cậu rất ấn tượng nên tớ đã giúp cậu chụp các thiết kế gửi cho một người tớ mới quen làm ở Strender vốn là một công ty thiết kế khá lớn và tên đó rất ấn tượng đến thiết kế của cậu và đang chờ phê duyệt của cấp trên để xin tài trợ đấy!”

“ Tùy cậu, bây giờ tớ mệt quá, tế về nhà nghỉ ngơi đây...”

“ được rồi, khi nào họ liên lạc lại thì tớ sẽ thông báo cho cậu”

Trần Ninh lết thân thể mệt mõi cả ngày của mình về đến nhà, khi đến nhà là một chung cư nằm ở ngoại Thành, cậu mở cửa bước vào nhà tháo giày định bước tới mở đèn thì bị vấp chân vào bậc thềm, cả người Trần Ninh đổ xuống, trong lúc đổ cậu nghĩ chắc cú ngã này sẽ đau lắm đây và cậu là người không thích bị đau, một tiếng “ Rầm!” lớn vang lên, thời gian như bị đứng lại.Trần Ninh mở to mắt bất ngờ vì cơ thể của cậu cứng đờ không cử động được, suy nghĩ dường như cũng bị dừng lại, bổng dưng cậu chợt nghĩ về cuộc đời của mình, từ nhỏ ba mẹ cậu đã mất sớm nên từ khi hình thành kí ức thì cậu chỉ được nhìn họ thông qua những bức ảnh được ông bà Nội cậu cẩn thận lưu giữ, Trần Ninh lớn lên cùng ông bà nhưng khi cậu dần trưởng thành, vì tuổi già cộng vất vả thì họ cũng dần rời xa cậu. Từ nhỏ cậu chỉ có một người bạn là Dương Nhất Tâm, hai người rời quê hương lên thành phố hoc tập và làm việc, thời gian cứ trôi qua như thế và không có nhiều biến đổi tốt xấu gì trong cuộc đời cậu. Những dòng suy nghĩ bị tiếng chuông điện thoại trên sàn dừng lại, trên màn hình xuất hiện tên của người bạn thân nhất của cậu.

Trần Ninh cố hết sức dùng tay quẹt trả lời, bên đầu dây phát ra âm thanh vui mừng hớn hở “ Ninh Ninh! Dự Án của cậu được phê duyệt rồi, họ hẹn cậu ngày mai gặp mặt để kí hợp đồng dài hạng đấy! Thời của cậu tới rồi đấy, Chúc Mừng, Chúc Mừng... Alo Alo Alo, cậu nghe tớ nói gì không thế? Alo alo...Ninh Ninh...”

Trần Ninh nghe rõ từng chữ nhưng cậu không tài nào mở miệng trả lời được, mắt cậu bắt đầu nhắm nghiền... Trong lòng nghĩ “ Chết tiệt! Tại sao ngày lúc cơ hội tới lại như thế này chứ, mình thật thảm...”- Trần Ninh suy nghĩ chán nản.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play