1
Thôi Dĩnh không biết mình đã ngủ bao lâu.
Hắn cứ như bị vây trong bùn lầy, ý thức cố vùng vẫy đi lên nhưng lại có sức mạnh không tên kéo hắn chìm xuống.
Đến mức khi tỉnh dậy, hắn chưa kịp phân biệt đây là thực hay mơ.
Chiêm Thù Hạc đang gục ở mép giường, hai mắt nhắm nghiền, vành mắt xanh đen. Tư thế ngủ của cậu vẫn luôn rất tốt, không trở mình cũng không nói mớ, mỗi lần nằm xuống sẽ chỉ yên lặng dựa vào Thôi Dĩnh, chăn kéo đến cằm lộ ra khuôn mặt ngoan ngoãn yên bình.
Thôi Dĩnh nhìn thoáng qua bầu trời tối đen như mực ngoài cửa sổ, hẳn là đã về đêm. Tay hắn bị Chiêm Thù Hạc nắm chặt, mười ngón tay đan nhau để ở phía dưới chăn.
Thôi Dĩnh không đánh thức cậu.
Hắn đã không suy nghĩ chuyện này rõ ràng, vào lúc Khâu Cương cất tiếng gọi “Thất gia”, tất cả mọi việc xâu chuỗi lại như một thùng nước ào ào xối xuống đầu hắn.
Thật ra khi cẩn thận ngẫm lại, đáng lẽ hắn phải nhận ra điều này sớm hơn. Cho dù Chiêm Thù Hạc có che dấu đến hoàn hảo thì không phải không để lại dấu vết.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT