1
Trực giác của Thôi Dĩnh luôn đúng đến đáng sợ.
Buổi sáng hôm sau, giám đốc của Thưởng Hoan là Lưu Hữu Quý gọi điện thoại cho hắn báo rằng có nhân viên xảy ra chuyện, cảnh sát đã bắt đầu điều tra, mong hắn có thể đến đây giúp mọi người yên lòng.
Trên đường đến Thưởng Hoan, mí mắt Thôi Dĩnh thỉnh thoảng giật giật, tay nắm vô lăng đều là mồ hôi.
Lúc Lưu Hữu Quý nhìn thấy hắn thì thở dài nhẹ nhõm, y liếc cảnh sát đang đứng cách đó không xa, nói nhỏ: “Thôi gia, cảnh sát nói Thi Hiểu chết ở phòng trọ, bởi vì cậu ta làm thêm ở Thưởng Hoan nên mới đến đây để điều tra.”
Thôi Dĩnh hỏi: “Thi Hiểu làm chức vụ gì?”
Lưu Hữu Quý xấu hổ chớp mắt, cười gượng: “Thôi gia bận rộn nên hay quên, Thi Hiểu chính là người đêm qua đã phục vụ ngài.”
Thôi Dĩnh yên lặng một lúc mới nói: “Tôi không hỏi tên cậu ta.”
Hai cảnh sát đi tới, người lớn tuổi hơn gật đầu với Lưu Hữu Quý: “Anh Lưu, tình huống cơ bản chúng tôi đã rõ. Bảng chấm công cho thấy ca làm của Thi Hiểu kết thúc lúc chín giờ tối, bình thường rời đi tầm chín giờ hai mươi, thế nhưng khi trích xuất camera ở bên đường đối diện thì chúng tôi phát hiện tối hôm qua đến tận mười giờ bốn mươi cậu ấy mới rời khỏi đây, chúng tôi cần xem camera của các anh để biết khoảng thời gian đó người bị hại đã ở cùng với ai.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT